Thứ Hai, 27 tháng 6, 2016

Song Thu - Thanh Hường

Đúng là hai chị em ta
Vàng, xanh, trắng, đỏ như hoa trên cành
Nắng chiều hòa sắc long lanh
Trời cao gió mát ngọt lành êm ru...

                 27-6-2016
                               Song Thu




















Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

Đón Kim Thư










                                                                                 12/06/2016
                                                                                Song Thu

Thứ Tư, 8 tháng 6, 2016

TÔN TRỌNG NGƯỜI KHÁC THỰC RA LÀ TÔN TRỌNG CHÍNH MÌNH.


                        

        Người thông minh, ưu tú thì đối với bất kể ai cũng sẽ tôn trọng. Tôn trọng cấp dưới chính là một loại mỹ đức, tôn trọng khách hàng chính là một loại ý thức, tôn trọng đối thủ là một loại độ lượng, tôn trọng tất cả mọi người là một loại giáo dưỡng.
        Chỉ có học được tôn trọng người khác mới có thể giành được sự tôn trọng từ họ đối với mình. Cho nên, tôn trọng người khác, kỳ thực chính là tôn trọng bản thân mình.
           Ngày nọ, một ông lão ăn mày quần áo rách tả tơi, đầu tóc bù xù, trên người bốc ra một mùi hôi khó chịu đứng trước một cửa tiệm bánh ngọt náo nhiệt. Những vị khách mua hàng đứng bên cạnh đều bịt mũi, nhíu mày, tỏ rõ thái độ ghét bỏ và khó chịu với ông ấy.
Nhân viên bán hàng quát to: “Đi ngay! Đi ngay đi!”
Người ăn mày lập cập lấy ra mấy đồng tiền lẻ bẩn thỉu và nói: “Tôi đến mua bánh ngọt! Loại nào là nhỏ nhất?”.
Ông lão chủ tiệm bánh ngọt đi đến, niềm nở lấy ra một chiếc bánh ngọt nhỏ và đẹp đẽ từ trong tủ kính đưa cho người ăn mày, rồi cúi người thật sâu xuống, nói: “Cảm ơn quý khách đã mua hàng! Hoan nghênh lần sau lại tới!”.
           Người ăn mày vẻ mặt thất kinh rời khỏi cửa tiệm, dường như anh ta chưa từng được đối xử tôn trọng đến như vậy ở trong đời…
Cháu trai người chủ tiệm bánh thấy lạ liền hỏi: “Ông nội! Sao ông lại niềm nở với người ăn mày bẩn thỉu đó như vậy ạ?”.
Chủ tiệm bánh giải thích: “Mặc dù đó là một người ăn mày nhưng cũng là khách hàng. Ông ấy vì để ăn được bánh ngọt của chúng ta đã không tiếc tiêu những đồng tiền khó khăn lắm mới kiếm được. Thực sự là rất khó có được! Nếu ông không tự tay phục vụ ông ấy thì sao có thể xứng đáng với phần ưu ái của ông ấy giành cho chúng ta đây?”.
Cháu trai lại hỏi: “Đã vậy thì sao ông lại còn thu tiền của ông ấy ạ?”.
Người chủ tiệm bánh nói: “Ông ấy hôm nay đến đây là khách chứ không phải là đến ăn xin đâu cháu ạ! Đương nhiên, chúng ta phải tôn trọng ông ấy chứ! Nếu như ông không thu tiền của ông ấy, thì chẳng phải đã vũ nhục ông ấy rồi sao?.
           Nhất định phải nhớ kỹ, phải tôn trọng mỗi một khách hàng của chúng ta, cho dù đó là một người ăn mày. Bởi vì hết thảy những thứ chúng ta có đều là do khách hàng cấp cho”.
Cậu bé nghe xong có phần hiểu nên gật gật đầu.
           Ông chủ tiệm bánh này chính là ông nội của nhà kinh doanh, tỷ phú Nhật Bản – Yoshiaki Tsutsumi. Tỷ phú Tsutsumi từng nói: “Năm đó, mỗi cử động của ông nội đối với người ăn mày đó đều khắc sâu vào trong tâm trí của tôi”. Về sau, Tsutsumi đã kể lại rất nhiều lần câu chuyện này cho nhân viên của mình nghe để họ học tập cách tôn trọng khách hàng.
          Có thể nói, “tôn trọng” người khác cũng không phải là sự lễ phép xã giao mà nó đến từ sự hiểu, thông cảm và kính trọng người khác được ẩn sâu ở trong tâm hồn mỗi người. Tôn trọng ấy không có hàm chứa bất cứ sắc thái lợi ích nào, cũng không bị ảnh hưởng bởi thân phận hay địa vị, đó mới là nét đẹp thuần túy nhất, chất phác nhất và cũng là sự báo đáp đáng giá nhất.
            Có câu nói: “Lòng rộng một thước, con đường sẽ rộng một trượng”, hãy mở rộng tấm lòng đối xử tốt với người khác! Bất luận đó là người bạn yêu mến hay chán ghét, bất luận là bạn bè hay kẻ thù, đều phải tôn trọng họ. Đây chính là một loại dũng khí, cũng là một loại trí tuệ
            Bạn tôn trọng người khác không phải vì họ là ưu tú, mà chính là thể hiện rằng bạn là người ưu tú !


                                                        Song Thu sưu tầm. Nguồn:  Theo Daikynguyenvn
                                

Thứ Năm, 2 tháng 6, 2016

QUẢ KHU* LẠ

Vẫn biết rằng:

 " Nay ở trong thơ nên có cá

Làm thơ cần nói nỗi lòng dân"
Nhưng tự xét thấy mình tài hèn, sức mọn chưa đủ tầm viết về vấn đề đó. Đành cùng bạn Võ Sỹ Nam xướng họa về củ khoai lang lạ thôi. Xin mời mọi người xem tạm ạ.





 ( Họa nguyên vận bài: " VỊNH CỦ KHOAI" của Võ Sỹ Nam)
Đây "quả khu" lang lạ tót vời
Mơ màng khép mở sắc hồng tươi
Khuôn mông tròn trịa phô trời đất
Đôi cẳng thuôn thuôn rỡn cõi đời
Đây "lạch đào nguyên" khoe tối sáng

Này bờ căng mẩy gọi mời xơi
Bao chàng toan luộc măm bằng thích
Lại muốn dành chơi cho khoái đời
          02-6-2016
          Song Thu
( Phụ chép bài Vịnh củ khoai của Võ Sỹ Nam)
VỊNH CỦ KHOAI
Bức hoạ người trao thật tuyệt vời!
Tầm đâu rõ khéo củ khoai tươi!
Mông to háng rộng tìm đâu thấy?
Da đỏ lông trơn hiếm ở đời!

Quân tử Hiền nhân nhìn cũng khoái
Phàm phu tục tử thấy thèm xơi
Hôm nào ghé Nghệ mang theo nhé!
Trước ngắm sau măm mới đã đời.

Võ Sỹ Nam. 5/4/2016. 


Chú thích: * quả khu nói lái nghĩa là củ khoai. Cũng còn một ngầm ý là quả mông( theo tiếng Nghệ, khu có nghĩa là mông )