Hình như mình hợp gu văn thơ với Hồ Nhật Thành thì phải. Bởi vì ngay lần đầu tiên vào blog của bạn ấy, mình đã thấy thích " Chuyện tình của nàng và hắn" rồi rinh về trang mình. Đến hôm nay, vào blog Tan_262, đọc bài "Tuổi chớm già" của lão Tan, mình lại bắt gặp lời com này của Hồ Nhật Thành và cũng thích luôn nên lại xin nó mang về đây khoe cùng mọi người.
Lý do mà Hồ Nhật Thành com bài này vào bài: " Tuổi chớm già" của Tan_262 là muốn khuyên Tan đừng thấy mình già sớm thế. Và tôi mang bài này về đây cũng muốn nói với các bạn của tôi rằng chúng ta hãy cứ sống vui vẻ trẻ trung, hãy cứ yêu đến hết mình dù cho tuổi tác có cao bao nhiêu đi nữa nha!
(Vài điều cảm nhận về bài thơ: Thơ tình tuổi sáu mươi của Tú Tâm.)
Sáu mươi tớ mới chớm già
Lưỡi lam nhác sắm, thế là dài râu
Thịt không mỗi sợi mỗi xâu
Chỉ mong mỗi sợi một câu thơ tình.
Yêu cho sướng, sướng rung rinh
Vợ ghen vặc lại: Sao mình không yêu?
Ti vi xem sớm, xem chiều
Bao nhiêu người đẹp Thuý Kiều cũng thua
Đánh chết nết cũng không chừa
Tớ không thích kiểu vừa vừa trong yêu.
Đã yêu thì chết cũng liều
Xưa nay cũ rích những điều vợ ghen.
Trời ban nhan sắc cho em
Là ban luôn cả khát thèm cho anh
Từ trẻ trai đến lão thành
Mộng mơ chi cũng chỉ dành cho yêu.
Râu dài, dài đến bao nhiêu
Cũng không làm tớ già đều được đâu!
Hai câu thơ mở đầu là lời giới thiệu và cũng là lời thanh minh vừa hóm hỉnh, vừa chân thành. Tớ sáu mươi rồi đấy, sáu mươi là cái tuổi bắt đầu lên lão! Thế nhưng tớ mới chớm già thôi nhé. Chẳng qua tớ không cạo râu nên râu nó mới dài ( ai mà chẳng thế?) Lên lão rồi, có được một bộ râu là hành diện lắm đấy. Vì nó làm nên cái duyên già mà! Người xưa nói: “Một sợi râu, một xâu thịt” đấy là gì? Nhưng tớ không ước xâu thịt! Tớ ước “mỗi sợi một câu thơ tình” cơ! Thế hoá ra càng già, râu càng nhiều, càng dài thì thơ tình càng dào dạt! Thơ tình dào dạt bởi trong lòng tớ còn trỗi dậy những đợt sóng tình yêu mạnh mẽ. Có yêu, tâm hồn ta mới thăng hoa cảm xúc. Có yêu, ta mới thấy cuộc sống quanh ta đẹp bội phần. Có yêu, ta mới sống NGƯỜI hơn, vì ta biết sống thế nào cho đẹp.Yêu cho sướng, sướng rung rinh! Vậy thì cứ yêu! Bởi ai lại “hoãn sự sung sướng “ làm gì? Và yêu như thế nào mới sướng chứ?
Đánh chết nết cũng không chừa
Tớ không thích kiểu vừa vừa trong yêu.
Đúng thế! Ca dao xưa có câu:
“ Cơm ăn mỗi bữa mỗi lưng
Nước uống cầm chừng để dạ thương em”
Ta có thể ăn cầm chừng, có thể uống dè dặt. Nhưng yêu mà cầm chừng, mà dè dặt thì không phải là yêu! Đã yêu là phải yêu hết mình, yêu đến cuồng si, điên dại! Dù có phải chết cũng cam lòng! Ai đó đã ví “đôi ta như sóng và bờ”. Sóng cứ trườn mãi, trườn mãi lên bờ mà không bao giờ chán, không bao giờ ngừng! Còn bờ, sung sướng, hạnh phúc vì được sóng ve vuốt! Mỗi lần sóng tràn lên, bờ lại càng như trẻ lại, mới mẻ, tinh khôi! Vậy đấy!
Đang dùng đại từ “tớ” với sắc thái đùa vui như thế, bỗng mắt anh dịu dàng trong cái nhìn tình tứ đầy âu yếm khi nói với em:
“ Trời ban nhan sắc cho em
Là ban luôn cả khát thèm cho anh”
Em biết không em? Nhan sắc của em là món quà mà thượng đế ban tặng. Vậy anh khát thèm em, anh si mê điên đảo trước sắc đẹp của em, đó cũng là món quà anh nhận được từ thượng đế!
“ Trời đã sinh ra em
Để mà xinh mà đẹp
Trời đã sinh ra anh
Để yêu em tha thiết”
Trước đây tôi cứ ngỡ rằng, tình yêu là đặc quyền của tuổi trẻ. Khi có gia đình rồi, khi có tuổi rồi, cảm xúc yêu chắc cũng cạn khô. Bởi thế cho nên
“ trẻ không yêu, già ân hận”. Hoá ra tình yêu không có tuổi!
“ Từ trẻ trai đến lão thành
Mộng mơ chi cũng để dành cho yêu”
Vâng! Thế thì tình yêu là bất tử! Tuổi tác có nhiều thêm, râu tóc dù đã bạc, và hàm răng kia cái rụng cái long, nhưng tình yêu thì trẻ mãi:
“ Râu dài, dài đến bao nhiêu
Cũng không làm tớ già đều được đâu”
Đọc bài thơ, ta nhìn thấy một đôi mắt lấp lánh niềm vui, nhìn thấy một nụ cười hóm hỉnh, nhưng cảm nhận rõ nhất là một trái tim đập hối hả vì tình yêu nồng nàn, đắm say, đầy khao khát!
Hồ Nhật Thành
(Song Thu sưu tầm, nguồn blogTan_262)
Tuệ ghé thăm chị được đọc bài hay và rất thích .Tuệ chúc chị luôn an vui ạ !
Trả lờiXóaAi rồi cũng phải già, nhưng tâm hồn và tình yêu vẫn còn trẻ với thời gian thì sẽ yêu đời, vui khỏe và sống lâu. Vợ chồng già vẫn yêu thương, chung thủy, đi đâu cũng có nhau là hạnh phúc lắm, viên mãn lắm luôn. Tình yêu không có tuổi bởi vì tình yêu ấy là chân thành, sâu sắc, là chung thủy mà.
Trả lờiXóaBài bình thơ rất hay, em cảm ơn chị đã sưu tầm.
Em chúc chị luôn an vui nha!
Tình yêu chẳng có tuổi đâu
Trả lờiXóaCao niên vẫn trẻ sắc màu thanh xuân
Đã yêu yêu đến bội phần
Tràn trề sức sống tinh thần nồng say!...
Hihiii... Bài thơ này của nhà thơ xứ Nghệ: Tú Tâm - bạn của anh viết thật hóm, thật hay và được cô giáo Nhật Thành bình càng hay. Mình ko biết nói gì hơn nữa. Song Thu đã đồng cảm và đưa bài trên về trang nhà giới thiệu cho bạn bè cùng đọc là điều rất tốt đẹp và đáng trân trọng.
Chúc Song Thu khỏe vui, hạnh phúc an lành và vừa sáng tác vừa có những bài sưu tầm hay giới thiệu cho mọi người cùng thưởng thức nhé!
Cám ơn bạn hiền đã sưu tầm bài viết hay và sâu sắc. Ai cũng phải già nhưng tâm hồn vẫn còn trẻ . Mỗi ngày được giao lưu với bè bạn gần xa là niềm hạnh phúc nhất của mình rồi. Chúc bạn luôn vui khỏe và hạnh phúc bạn iu..nhé. Thân mến
Trả lờiXóaCám ơn anh Trương Quang Thứ, bạn Ngọc Liên cùng các em Hoa Đào Mùa Xuân và Gia Tuệ đã sang động viên ST. Mong mọi người thông cảm cho sự đáp lời chậm trễ này vì mấy hôm rồi mạng blog bị nghẽn ST không vào được nên đành chạy sang chơi facebook vậy đấy ạ
Trả lờiXóa