Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012

Cảnh thu




( Nhân xem ảnh minh họa bài thơ “ Bốn mùa thương nhớ”,T.A.N)

Cảnh thu buồn quá ai ơi
Giọt thu thánh thót rơi rơi trên cầu
Lá thu xao xác dãi dầu
Đường thu hun hút tìm đâu bóng người
                   29-5-2012
                   Song Thu

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

ĐÔI LỜI TÂM SỰ


                            

          Hầu như mình không bao giờ ngủ trưa, phần vì sợ tối không ngủ được, phần vì đang mải theo dõi mấy bộ phim truyền hình. Vậy mà, cách đây khoảng trên dưới một tuần, đang nằm xem phim, bỗng chợp mắt được cơ độ mươi phút gì đó. Trong giấc ngủ, mình mơ thấy có ai đó không rõ nữa, mang đến tặng mình một chiếc láp top giống y hệt chiếc của ông xã. Thế là tỉnh dậy, mình khoe ngay với chồng giấc mơ đó và còn nói thêm, em mơ thật vớ vẩn anh nhỉ.
          Ông xã mình cười rồi nói : Lạ nhỉ mới sáng nay em kể là mơ cho ông nào đó vay ba mấy triệu mà quên không lấy chữ kí, trưa nay lại mơ được tặng laptop. Hay là con trai chia số tiền định gửi biếu mẹ ra chăng? Chả là bữa trước, biết mẹ về nghỉ hưu, lương tháng giảm nhiều, sợ mẹ không đủ tiêu mà tiết kiệm quá, lỡ ốm ra thì khổ, con trai định sẽ gửi biếu mẹ một sổ tiết kiệm năm chục triệu đồng để mẹ lấy lãi suất ra bù vào chi tiêu hàng tháng còn gốc để đó phòng khi ốm đau. Ý ông xã nói là con trai biết mẹ thích máy vi tính nên đem số tiền đó mua laptop tặng mẹ còn lại bao nhiêu thì gửi tiền về. Mình phản đối ngay: làm gì có chuyện đó. Chỉ là mơ thôi mà . Có khi tại em cứ hay lo nghĩ về chuyện mình già rồi mà không có tiền tiết kiệm rồi lại hay bực mình vì dùng chung vi tính với anh đã không chủ động lại còn bị cằn nhằn này nọ và khát khao có chiếc laptop của riêng mình mà mơ vậy thôi. Nói xong điều đó rồi mình cũng quên ngay chuyện mơ mộng hão huyền ấy đi
          Vậy mà hôm xưa, (23-5-2012) đi họp mặt kỉ niệm hai năm thành lập cư dân xóm trian, mình được chương trình 1044 gửi tặng một chiếc laptop thật. Khi nghe Tô Hà xướng tên mình, mình cứ há hốc mồm ra. Bất ngờ quá! Ngỡ ngàng quá và cũng luống cuống quá. Mình nhận máy mà cứ như đang mơ. Nói lời cám ơn cũng lúng túng chẳng ra đầu đuôi chi hết. Hình như chẳng thưa gửi gì thì phải. Buồn cười thật. Nhận xong,ngồi xuống rồi mà vẫn run. Lạ thế. Đúng là mừng run người lên. Nhưng rồi chỉ ít phút sau, cuộc vui vì gặp mặt tri ân đã cuốn mình đi. Mình hát cùng anh Phong bài gì đó giờ cũng không nhớ nữa. Lần đầu tiên trong đời mình tự động đứng lên hát như thế. Chẳng phải mình nhút nhát hay giữ ý, tự kiêu gì. Chỉ đơn giản là mình không biết hát. Nói như ông xã mình là: cả đời không hát được câu nào đúng nhạc. Thế mà hôm nay mình đã hát một cách tự nhiên và say sưa . Có lẽ hai niềm vui đến cùng một lúc đã làm mình thăng hoa chăng? Giờ nghĩ lại mới thấy ngượng.
          Hôm đó, khi chia tay ra về, ôm laptop mà vừa mừng, vừa áy náy. Cứ nghĩ mình được ưu ái quá. Lại nghĩ mình đã làm được gì đâu. Rồi lại lo, có máy rồi liệu có làm được gì khả ái hơn không? Tự nhủ lòng sẽ cố gắng hết sức. Nhưng vẫn lo, vì chuyện viết lách đâu phải cứ cố gắng là được. Song dẫu sao thì từ nay cũng được tự do sử dụng máy, không phải chờ đợi đến mất cả hứng thú. Cũng không phải nghe lời cằn nhằn, than phiền của ông xã lắm điều, khó tính nữa rồi. Thật tuyệt. Tự do muôn năm! Tự chủ muôn năm! Cám ơn Ban quản lý dự án 1044. Cám ơn Ban quản trị trang Tri ân cuộc đời đã mang đến cho tôi niềm vui lớn lao này. Xin cám ơn tất cả.
                                      26-5-2012
                                      Song Thu

HỒNG TÚ CẦU



Thấp thoáng sau mây cảnh
Một khóm Hồng Tú Cầu
Từ đất đen chậu sứt
Hoa thắm màu vươn cao

Khi tàn bông gục xuống
Cho mầm xanh bung ra
Trải năm ròng tích nhựa
Cây lụi lại chồi hoa

Cứ âm thầm lặng lẽ
Hồng Tú Cầu tặng ta
Lá xanh và hoa thắm
Đẹp như lời bài ca
            25-5-2012
            Song thu

Thứ Tư, 16 tháng 5, 2012

Hoa vườn




Đăng tiêu chớm nở bên tường
Mẫu đơn e ắp vấn vương nỗi lòng
Thân gai hoa rực rỡ hồng
Lá xanh chen thắm xương rồng lạ chưa?
Ngọc nữ tinh khiết như thơ
Nhị hồng cánh trắng thiết tha tình đời
Ngắm hoa vườn thấy thảnh thơi
Niềm kia nỗi nọ cũng vơi ít nhiều
                   Sao Đỏ:16-5-2012
                    Vũ Thị Song Thu

Thứ Ba, 15 tháng 5, 2012

Khác nhau



 
Hai đứa chúng mình thật khác nhau
Nên trong cuộc sống cứ vênh vao
Anh mê chính trị và thơ phú
Em thích thời trang với thể thao

Đứng trước biển trong mùa giông tố
Anh thấy hồn của ngàn vạn dòng sông
Anh bảo biển đẹp hơn vì sóng gió
Nếu hiền hòa biển chỉ có mênh mông
Em yêu biển những ngày yên ả
Sóng nhẹ nhàng hôn gót chân son
Thuyền lớn nhỏ chở đầy ắp cá
Rủ nhau về nơi bến đỗ bình yên

Em mê mải với bồn hoa chậu cảnh
Vun gốc, bắt sâu, tỉa lá, uốn cành
Say sưa ngắm Vàng Anh trong lồng tía
Tiếng hót nào cũng xao xuyến mong manh
Anh lại thú dõi chim trời tung cánh
Giữa không trung cao rộng đến vô cùng
Yêu thích ngắm những cây tùng cây bách
Nơi non ngàn bát ngát đứng ung dung
Anh bảo đấy mới chính là cuộc sống
Đẹp đẽ chi cảnh cây chậu chim lồng

Em quanh quẩn với tương cà mắm muối
Gạo nước, tiền nong, con cái, ông bà
Cân đối thu chi trong thời bão giá
Lo làm sao có chút đỉnh dư ra
Để đề phòng những khi cơ nhỡ
Con cái lớn khôn còn dựng vợ gả chồng
Anh lại bảo: Chúng mình cứ sống cho thoải mái
Lo tính mà chi đời cua máy cáy đào
Và vui vẻ trong bàn trà tiệc rượu
Anh luận bàn toàn những chuyện cao siêu
Từ chuyện Nam- Bắc Triều
Chuyện Hồ Cẩm Đào, Pu Tin, Tập Cận Bình, Ô Ba Ma hay gì gì đó
Cả những vấn đề Trung Đông đang nóng quá
Cho đến chuyện nước nào dân chủ, nước nào không
Em nghe cứ thấy rối tinh lên chẳng biết đâu mà lần cả
Chợt nghĩ có phải tại mình tính cạn suy nông?

Không! Đây không phải là vấn đề sâu sắc với cạn nông
Đây là sự khác biệt nhau giữa vợ với chồng
Như sự đối lập giữa âm và dương trong cách nhìn biện chứng
Để làm nên sự thống nhất chắc bền và hòa hợp đến mênh mông
                                    Sao Đỏ: 15-5-2012
                                    Vũ Thị Song Thu


Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

Gặp lại bạn cũ


Ngót bốn mươi năm mới gặp nhau
Thế mà bạn chẳng ở chơi lâu
Vội vàng sấp ngửa như ma đuổi
Bạn sợ hôm nay lỡ chuyến tầu.

Bạn sợ hôm nay lỡ chuyến tầu
Chuyện trò chỉ nói được đôi câu
Bao nhiêu kỷ niệm còn nguyên đó
Để nhớ để thương đến kiếp nào?

Để nhớ để thương đến kiếp nào
Mình tôi ở lại biết làm sao
Chuyến tầu đưa bạn đi xa lắm
Đợi đến bao giờ lại gặp nhau.

Đợi đến bao giờ lại gặp nhau
Để ngồi kể chuyện suốt đêm thâu
Đêm thâu sẽ gửi vào vô tận
Cho chúng mình vơi nỗi nhớ nhau.
                             13/5/2012

Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

Mời mắc óng



                      (Họa nguyên vận bài "Tùy đất trồng cây" của tạ Anh Ngôi)

Mảnh vườn nhà mỗ chửa cần cày
Mềm mại đất mầu lại tốt cây
Đủ nước ngô xanh đôi bắp mẩy
Nhiều mùn bí đỏ quả đeo dây
Rau non đang lứa chờ tay hái
Mướp mới leo giàn ngại gió lay
Đợi mỗ thu xong mời mắc óng
Cày cùn trâu yếu đuổi đi ngay.
                           12/5/2012
                      Vũ Thị Song Thu

Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2012

Bâng khuâng






Hết xuân trời đã sang hè
Chan chan phượng đỏ tiếng ve dãi dầu
Trống trường vọng tự thẳm sâu
Cả không gian bỗng nhuốm mầu bâng khuâng.
                                           11/5/2012
                                       Vũ thị Song Thu

Thứ Năm, 10 tháng 5, 2012

Họa thơ Thanh Dạ và Tạ Anh Ngôi


Thả dê
(Họa nguyên vận bài “Sao không” của Thanh Dạ)

Vườn rậm ao hoang hắn tiếc ghê
Vì lười nên tớ chẳng say mê
Suốt ngày mặc hắn cơ cùng cấu
Nuôi ngỗng chán rồi lại thả dê.
                                 9/5/2012
                           Vũ Thị Song Thu

Trời khỏe
(Họa nguyên vận bài “Trời ốm” của Tạ Anh Ngôi)

Trời ốm đôi hôm lại khỏe rồi
Không gian quằn quại lá vàng rơi
Cây buồn đứng lặng quanh hồ vắng
Cá nhược nhao mình bến nước vơi
Cái nắng chang chang đang nhả lửa
Trẻ già nhăn nhó hết niềm vui
Ngắm xem thiên địa mà ngao ngán
Trời khỏe trần gian lại ốm người.
                                  10/5/2012
                             Vũ Thị Song Thu