Tuân gọi Bút vào xích
Bút nhất định không vào
Tuân khen: Bút khôn nhỉ
Hóa ra mày thắng tao
Nhíu mày, Tuân suy nghĩ
Rồi cầm ngay đĩa lên
Tuân gọi Bút ơi… Bút
Vào ăn cơm, ăn cơm
Một phản xạ tự nhiên
Mắt Bút ta bừng sáng
Tơn tớn chạy vào luôn
Tuân tóm cổ xích lại
Ồ! Đừng tưởng mày hơn
Mày chỉ theo thói quen
Tao tùy cơ ứng biến
Khéo lừa, tao đã thắng
Dẫu cho mày rất khôn
27-7-2012
Song
Thu