Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

HƯƠNG VỊ TUỔI THƠ

Mỏng manh khói bếp tuổi thơ
Miên man nhung nhớ đến giờ còn vương
Nhớ từ hơi ấm ổ rơm
Mái tranh mưa nắng thơm cơm ngày mùa
Củ khoai, củ sắn, bắp ngô
Lùi trong tro nóng khi mơ vẫn thèm
Nhớ nơi đánh chắt đánh chuyền
Bóng tre xanh mát tiếng chim trong lành
Nhớ con đường đất lượn quanh
Tàu cau hứng nước chum sành đầy vơi
Đã đi đến cuối cuộc đời 
Vẫn nguyên hương vị một thời tuổi thơ
                4-6-2013
                Song Thu

5 nhận xét:

  1. Tuổi thơ...đẹp tựa giấc mơ
    Giá như...kéo đến tận giờ,tuyệt sao
    Sẽ không thấy cảnh ồn ào:
    Mua này bán nọ biết bao ưu phiền...
    Đau thay!THỜI ĐẠI KIM TIỀN!

    Trả lờiXóa
  2. " Đau thay thời đại kim tiền"
    Đau thay bao nỗi đảo điên ở đời
    Đau thay cái ác lên ngôi
    Biến người lương thiện thành người ngu ngơ

    Trả lờiXóa
  3. Em thấy bài thơ này của chị là một bài hay,bởi nó gợi lại ký ức tuổi thơ (rất thực) của nhiều người.
    ...
    "Nhớ từ hơi ấm ổ rơm
    Mái tranh mưa nắng thơm cơm ngày mùa
    Củ khoai, củ sắn, bắp ngô
    Lùi trong tro nóng khi mơ vẫn thèm
    Nhớ nơi đánh chắt đánh chuyền"
    ---
    Thời nay thanh niên nông thôn cũng không biết cảnh này.Cảm ơn chị!

    Trả lờiXóa
  4. Ừa đúng đó Hồng Nga ơi. Các em mình tuổi đã 50 cả rồi mà cũng không hề biết cảnh "mo cau hứng nước" như thế nào kia mà. Bởi lúc chúng lớn lên thì đã có nước giếng khơi rồi không phải ăn uống bằng nước ao như tuổi thơ của mình nữa. Vì thế còn ai hứng nước mưa từ cây cau hoặc cây mít bằng bẹ cau cho chảy vào chum sành để giành pha trà nữa đâu. Thời mình bé, cả làng chỉ có một,hai gia đình khá giả mới có bể hứng nước mưa còn hầu hết hứng vào chum sành mà nhiều nhà cái chum cũng mẻ nữa cơ. Tội lắm. Nhưng chẳng hiểu sao cái nghèo thủa đó lại trở thành những kí ức đẹp trong tâm hồn mình, thành niềm yêu, nỗi nhớ đến mênh mang Nga ạ. Có lẽ mình già và cổ hủ quá chăng?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tuổi thơ với những kỉ niệm đẹp,tuy đói khổ,vẫn ước chi trở lại ngày xưa...không CHẠY,chạy điểm,chạy án,chạy ghế,chạy bằng,chạy...chạy...chạy cả mảnh đất đẹp để chôn chính mình!
      Xưa chết ,an táng nơi quê cha đất mẹ,sao phải trả tiền chỗ chôn?
      Không tiền,chết không có mảnh đất mà chôn!

      Hì ...hì...ha...ha...

      Xóa