6 va 3
6 người....giờ có 3 còn lại
Ngơ ngác, bơ vơ... khúc đường dài
Mất em mà ngỡ như lạc mẹ....
Bao giờ đến được.....cái nguôi ngoai????
Nguyễn Vân Anh
Cách nay không lâu, khi đưa bài thơ
này lên trang triancuocdoi, tôi đã thấy ấn tượng bởi cách dùng từ rất lạ “cái nguôi ngoai” của Vân Anh nên mới viết
lời nhận xét. Nhưng quên chưa nhấp chuột xuất bản thì Minh Hương mượn máy đọc
cái gì đó thế là mất luôn. Tuy không nhận xét lại nữa song bài thơ cứ ám ảnh
tôi.
Hôm nay, đọc lại trong tâm thế thư thái hơn, tôi thấy bài thơ không chỉ
có cái lạ ở mấy từ trong câu kết mà còn có nhiều cái lạ khác nữa. Lạ ngay trong
nhan đề bài thơ: “6 và 3”. Nó không
giống với nhan đề một thi phẩm mà như một luận đề toán học vậy khiến ai đọc
cũng phải chú ý. Và tác giả đã triển khai thi đề đó ngay câu thơ mở đầu:
“ 6 người…giờ có 3 còn lại”
Không viết bằng chữ như lệ thường , tác giả viết số ở cả nhan đề và trong câu thơ mở đầu. Chắc hẳn, một cô giáo dạy văn trường Cao đẳng sư phạm Nha Trang như Vân Anh không thể viết cho tiện mà là một chủ ý
nghệ thuật hẳn hoi. Bởi vì những con số ấy như chạm như khắc vào nhãn giới và tâm khảm người đọc về một sự mất mát quá lớn ( 6 người…giờ có 3 còn lại).
. Đúng là, những con số biết nói. Nó gói
trọn cả niềm thương , nỗi đau trong lòng tác giả và truyền đến người đọc vẹn
nguyên cám xúc đau xót về sự mất mát không gì bù đắp nổi ấy
Tôi được biết ba, má Vân Anh đã về với tiên tổ từ năm 1991 vì mắc bệnh
hiểm nghèo. Cụ bà ra đi sau cụ ông chỉ vẻn vẹn 6 ngày. Dẫu rằng cụ ông là sĩ quan cao cấp và cụ bà
cũng là cán bộ về hưu nhưng kinh tế gia đình vẫn còn eo hẹp như phần lớn gia
đình Việt Nam
trong thời khốn khó ấy. Khi đó, ba chị em gái là Tô Hà, Minh Hương và Vân Anh đều có gia đình riêng cả rồi. Duy chỉ có út Trung dẫu đã 27 tuổi và đứng vị thế trưởng nam là chưa lập gia đình. Tuy cuộc sống còn lắm khó khăn song các chị gái vẫn quan tâm bao bọc em trai rất chu đáo và sau đó bốn năm đã tổ chức hôn lễ cho út Trung tươm tất lắm. Với truyền thống tốt đẹp của gia đình giàu tình yêu
thương, bốn chị em đã đùm bọc nhau vượt qua nỗi đau mất ba má và những khó khăn
thiếu thốn để xây dựng cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn. Tuy chẳng giàu có gì
nhưng cũng đủ ăn đủ tiêu, con cái đề huề. Ba chị em gái và một cậu em trai út,
trưởng nam, hội tụ cùng nhau, chia sẻ mọi vui buồn. Cậu em út ấy là trung tâm,
là nơi chốn đi về để phụng thờ cha mẹ tiên tổ, là điểm tựa, là trụ cột trong
đại gia đình của bốn chị em. Thế mà đột nhiên, cậu út mắc bệnh hiểm nghèo và ra
đi vĩnh viễn, bỏ lại hai con thơ, người vợ trẻ và ba người chị gái bơ vơ giữa
cõi đời. Có lẽ trong tình cảnh ấy họ thấy đất trời như sụp xuống, cuộc sống như
tan ra trong bàng hoàng đau xót đến khôn cùng. Cho nên lời thơ của Vân Anh mới
bật lên với xiết bao ngơ ngác hoảng hốt
Ngơ ngác bơ vơ… khúc đường dài
Ngơ ngác bơ vơ… khúc đường dài
Mất em mà ngỡ như lạc mẹ…
Câu thơ: “Mất em mà ngỡ như lạc mẹ…” có cách so sánh rất lạ mà lại rất đúng trong
tình cảnh này. Bởi vì với mỗi người con, mẹ vô cùng thiêng liêng cao cả; Mẹ là
nơi êm ấm bình yên nhất trong suốt cả cuộc đời. Nhất là trong tuổi ấu thơ, mẹ
không chỉ là nguồn sống mà còn là niềm yêu vô bờ bến , là những ôm ấp chở che
cho ta tin tưởng đến không cùng. Ta sẽ hốt hoảng bơ vơ biết chừng nào khi bỗng
dưng lạc mẹ giữa chừng trong cuộc đi chơi miền đất lạ? Hiểu thấu điều đó, ta sẽ
hiểu được nỗi niềm của chị em Vân Anh khi cậu út Trung ra đi vĩnh viễn. Đúng là
họ thấy chông chênh, chới với, ngơ ngác, bàng hoàng, hoảng hốt không biết
bấu víu vào đâu. Cho nên, dù bài thơ này được viết sau giỗ đầu em Trung thì
trong tâm thức của Vân Anh vẫn nguyên vẹn sự bàng hoàng thảng thốt ấy.
Trong tâm
trạng đó, câu thơ kết bật ra, tự nhiên, giản dị như một lời than mà thấm đẫm
xót đau:
Bao giờ đến được…Cái nguôi
ngoai???
Nếu những dấu chấm lửng giữa dòng thơ góp phần diễn tả nỗi đau nức nở
đến nghẹn thở, đứt ruột và sự ngơ ngác bàng hoàng không cùng thì những dấu chấm
hỏi lại như vọng tới trời cao và gieo vào lòng người
những nỗi niềm tiếc thương không thể hóa giải, những câu hỏi không thể
trả lời, những đau đớn không thể nguôi
ngoai. Nỗi đau ấy nén lại trĩu nặng. Nó vón vào, tích tụ như một vật thể hữu
hình đè nặng tâm can không thể tan đi. Cũng chính vì thế, sự nguôi ngoai vốn là
một cảm nhận của cảm giác đã biến thành: “ Cái nguôi ngoai” trong nhận thức cụ thể của vật chất hữu hình
có thể cầm nắm được . Nó hiển hiện rõ ràng lắm , nó chẳng hề vơi bớt một chút
nào và càng bất khả hóa giải.
“ Bao giờ đến được … Cái nguôi
ngoai???”
Một bài thơ tự do, không vần điệu thậm chí khá trúc trắc, khó đọc nhưng vì rất nặng tình và có cách dùng từ, so sánh tự nhiên mộc mạc mà vẫn rất lạ nên đã có sức neo đậu và ám ảnh hồn tôi
Bài thơ hết rồi nhưng nỗi đau xót, tiếc thương, sự bơ vơ, bàng hoàng,
ngơ ngẩn vì mất em của Vân Anh nói riêng
và cả ba chị em nàng nói chung thì còn mãi. Tôi đọc bài thơ này mà thấy mình
bất lực vì chẳng biết phải động viên chia sẻ cùng các em thế nào. Chỉ biết
nguyện cầu Trời Phật hãy độ trì cho các em giúp các em thanh tâm tĩnh trí để
cuộc sống sớm được an bình. Hy vọng rằng thời gian sẽ là phương thuốc nhiệm màu
giúp các em đến được “Cái nguôi ngoai” . Tôi nghĩ, những lúc như thế này ta hãy
vịn vào triết lý của nhà Phật “ Sống gửi thác về” để bình tâm mà sống và tin
tưởng rằng ta có bình tâm thì người ra đi mới sớm siêu thoát để trở về nơi PHẬT
QUỐC AN QUY
17-12-2014
Song Thu
Cảm ơn những lời bình của cô Song Thu! Thời gian vẫn trôi và nỗi nhớ em vẫn ngày càng da diết, đau thắt... dẫu vẫn biết "sống gửi thác về" nhưng trong thẳm sâu tâm khảm thì vẫn buốt nghẹn... Những cảm nhận chia sẻ của cô là một sự an ủi vô cùng lớn lao, trân quý đối với 3 chị em.
Trả lờiXóaKhi Ba Má chúng em qua đời, em Trung vẫn chưa có gia đình. 4 năm sau
các chị lấy vợ cho em rất chu đáo.
- Minh Hương.
Mình biết nỗi đau vì mất em Trung thật khó vượt qua được với ba chị em Minh Hương. Mình đã đọc kĩ cả hai bài Nhớ em của Tô Hà, Minh Hương ; Đã thấy sự gầy sút rộc người đi của các em như thế nào sau những ngày đau thương ấy. Thực lòng chia sẻ cùng các em.
XóaBài viết của mình là một cách cảm nhận bài thơ của Vân Anh và từ thực tế chứng kiến tình cảm của chị em MH nữa. Chắc không thể nói được thấu đáo. Chỉ mong các em hãy dần nguôi và sống tốt đẹp như các em vẫn hằng sống
Một bài thơ ngắn, song dưới cái nhìn dẫn dắt của bác Song Thu, Ct thấy nó giàu cảm xúc và vô biên...
Trả lờiXóaCt đoán là bác ST xưa là giáo viên dạy văn và dạy rất hay.
Cám ơn bạn Ct nhiều nha. Bạn đã nói đúng: mình là giáo viên dạy văn. Nhưng " dạy rất hay" thì mình ứ dám nhận đâu
Xóa6 người... chỉ còn có 3 thôi
Trả lờiXóaMất mát đau thương đến tận trời
Không thể lấy gì bù đắp nổi
Yêu thương thêm nữa!... để nguôi ngoai...
Bài thơ quả thật rất hay bởi câu chữ được dồn nén ngắn gọn nhưng đầy cảm xúc đau thương đã bật dậy lan tỏa vào lòng người đọc Song Thu ạ.
Bài bình của Song Thu cũng thật hay và sâu sắc giúp bạn đọc cảm nhận được thêm về cái hay, cái tình trong thơ. Đồng thời là niềm an ủi động viên gia đình tác giả rất quý giá, lớn lao...
Xin được bày tỏ lòng thương cảm và sẻ chia cùng gia đình tác giả thơ Minh Hương! Cảm ơn Song Thu đã có bài cảm nhận hay giới thiệu cùng mọi người!... Chúc em luôn khỏe vui, ngày cuối tuần thêm ấm áp yêu thương và hạnh phúc nhé!...
Thật ấm lòng khi được đọc những lời động viên của anh QTT đến gia đình MH. Nhưng mà Vân Anh - cô em gái của MH mới là tác giả của bài thơ này. Thay mặt VA, em cảm ơn anh nhiều!
XóaMH
Ôi anh QT đã làm một bài thất ngôn tứ tuyệt thật chuẩn về niêm luật lại rất suôn sẻ tự nhiên nữa để chia sẻ với St và chị em Vân Anh nè. Cám ơn anh rất nhiều ạ
XóaLại được anh khen ngợi động viên nữa làm em ST sướng rung rinh luôn. Ông xã em thường bảo ST được mỗi cái mũi là đẹp thôi, nếu cứ nghe khen nhiều vào mà nổ mất thì toi đó nha.
XóaNhưng dẫu sao em vẫn rất thích khen mà. He...He...
Hay quá chị ơi
Trả lờiXóa=======
Bài thơ hay
Nên chị hoài ray rứt
Những 6 người…
Nay còn lại 3 thôi
Nói tới người
Chị làm sao ngơ được.
Nên bài bình
Thôi thúc chị viết hay
Em chị luôn luôn sang động viên
XóaLàm mình sung sướng đến triền miên
Chỉ lo nổ mũi thì nguy lắm
Dẫu thế dưng mà vẫn thích khen .
Xin chân thành cám ơn em!
Sáu người là môt-một gia đình
Trả lờiXóaKhi lạc đời nhau lặng tim mình
Bơ vơ ngơ ngác gà lạc mẹ
Bao giờ cho quên -một chữ tình ..........
....
Bài thơ ý nghĩa thật chị ạ -Thật cảm xúc đó chị -
Ấm êm cuộc sống một gia đình
XóaMất mát ai đi cũng xót tình
Kẻ ở bơ vơ trong biển nhớ
Xiết bao đau đớn tấm thân mình
Cám ơn Minh Lê chia sẻ và động viên nha
Thăm chị và đọc bài bình,thấu những nỗi niềm trong góc khuất lòng người !
Trả lờiXóaChúc chị và gia đình luôn an vui !
Cám ơn Quỳnh nhiều. Chị mong em mở blog bình thường lại đi để giao lưu cho thêm thân thiết mà em
XóaChị vừa qua đọc bài mới của em và được thấy vợ chồng em thật đẹp đôi và hạnh phúc. Hai con của các em cũng thật dễ thương: khỏe khoắn hồn nhiên và sáng láng quá. Xin chúc mừng gia đình em có một chuyến du lịch Đà Lạt thật thú vị
XóaSang thăm bạn ngày mới đầu tuần . Chúc bạn lễ GIáng Sinh và Tết Dương Lịch 2015 sức khỏe dồi dào, tràn đầy hạnh phúc, ước mơ được toại nguyện bạn nhé. Thân mến
Trả lờiXóahttps://ngocliennguyen.files.wordpress.com/2014/12/noel.gif
Bạn thân iu ơi mình rất vui vì bạn ghé thăm và gửi tới mình những lời chúc giáng sinh thật tốt đẹp.
XóaMình cám ơn bạn nhiều. Chúc bạn một tuân mới làm việc thật hiệu quả, một mùa giáng sinh thật dịu ngọt an lành
Bạn gửi tặng mình cái chi mà mình mở ra toàn thấy tiếng Anh thôi, mình không biết đọc ngôn ngữ này đâu bạn ạ
Ghé thăm chủ nhà, thân chúc mùa Giáng sinh vui vẻ và năm mới 2015 hạnh phúc!
Trả lờiXóahttp://i1120.photobucket.com/albums/l495/huandrums2/NOEL/7370681260014738.gif
Cám ơn anh Phu Đoan đã tặng em một bức ảnh động về noel thật đẹp ạ.
Trả lờiXóaEm xin chúc anh một mùa giáng sinh an lanh, một tết dương lịch thật vui nha anh
CHÚC BẠN THÂN SONG THU VÀ GIA ĐÌNH MỘT MÙA GIÁNG SINH VUI VẺ AN LÀNH HẠNH PHÚC
Trả lờiXóaCám ơn NHAMY thân yêu. Mình cũng xin gửi tới bạn những lời chúc giáng sinh an vui hạnh phúc nha. Bên xứ tuyết chắc giáng sinh vui lắm đúng không bạn. Bạn có đi lễ Nhà Thờ không?
XóaThăm chị -Chúc chiều vui vẻ và yêu thương chị nhé Song Thu
Trả lờiXóaCám ơn Minh Lê. Chị vừa ghé thăm nhà em về nè.
XóaThăm bạn và
Trả lờiXóaCHÚC GIÁNG SINH VUI VẺ NHÉ
Thân mến
Cám ơn người bạn mới. Chúc bạn giáng sinh an lành, hạnh phúc. Tìm ra nhà bạn, nhất định tôi sẽ giao lưu và chia sẻ cùng bạn cho vui vẻ, thân thiết hơn
XóaCô ơi, em bận quá nên hôm nay mới đọc được bài của cô. Em biết ơn cô nhiều lắm.
Trả lờiXóaCô đọc rồi thích thơ em mà viết và coi đó là một lời sẻ chia cùng các em thôi mà.
XóaTý xù đang công tác nên chắc chắn là bận rồi. Khi nào về hưu chắc chắn trang trian sẽ được đón đọc bài của em đều đều