Thứ Ba, 18 tháng 8, 2015

THÁNG NGÂU CẢM TÁC



Trải bao nhiêu xa cách
Vợ chồng Ngâu có già
Sao năm nay gặp mặt
Chẳng vui mừng thiết tha
Chắc tới lúc chia xa
Cũng không lưu luyến nữa
Vắng giọt Ngâu nức nở
Chợt thấy buồn bâng quơ
Phải chăng nơi thượng giới
Tình yêu đã đổi màu?
Trách chi trong thiên hạ
Người ta dễ phụ nhau!
         18-8-2015
          Song Thu

28 nhận xét:

  1. Ngâu buồn, đọc thơ chị lại buồn hơn đó nha.
    Vì thời gian quá lâu
    Vợ chông Ngâu quá già
    Bước lập cập là cà
    Hỏi: "Ông ơi có phẻ?"
    " "Phẻ chơ răng hông phẻ
    Nhưng nỏ mần được nữa
    Bà có phẻ không bà?"
    Bà nhe lợi cười khà:
    " Tui phẻ ông Ngâu ạ
    Nhưng thấy ông như rứa
    Buồn thôi rồi buốn ơi!"

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ui trời răng em còn trẻ rứa mà viết về chuyện "phé" của cánh già trúng phốc vậy em ơi?
      Nhưng NT thân yêu ơi có nhiều lão già mà ối thứ hổng có già đâu nha!

      Xóa
  2. Chuyện tình vợ chồng Ngâu
    Ở thời nào cũng có
    Nước mắt ngày gặp nhau
    Thành mưa tràn ngập cỏ...

    Nhưng tình yêu tan vỡ
    Không hẳn vì phụ nhau
    Chắc do nhiều va đập
    Mất phép thiêng nhiệm mầu?...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chuyện tình vợ chồng Ngâu
      Cũng khi nồng khi nhạt
      Riêng chuyện tình quan bác
      Già trẻ chi vẫn ngầu
      Nỏ sợ va đập đâu
      Khi mô cũng mướt mát
      Lời thơ ngọt như mật
      Làm ối em nao lòng

      Xóa
  3. Ngâu vẫn thương vẫn nhớ
    Nhưng tình lắng vào trong
    Chẳng giống như thiên hạ
    Nhớ thương không cầm lòng...
    ..................
    Sang thăm chị, đọc bài cảm tác thật giàu suy tư. Chúc chị luôn vui vẻ và bút lực dồi dào nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn Nganđo đã soi xét và trả lời câu còm bài trước của lão. Thông thường những gì ta có thì cảm thấy bình thường , những gì ta không có thì đáng quý lắm. Có cho vàng để lão làm những câu thơ như Nganđo từng viết lão cũng chịu vì đơn giản lão hổng biết mần . Bởi thế lão hẳn là người khô khan.
      Chị Thu nhà này chẳng hạn . Ngày trước chị là giáo viên văn , hẳn nhiên không những biết bình thơ mà còn biết mần thơ , mần hay nữa chớ. Vì thơ , vì tiếng thơ nức nở gieo vào lòng mà kéo ...lão Tuân đạp xe hàng tuần từ Hải dương lên mãi Bắc Giang mấy chục cây số đấy thôi . ( Khổ nỗi , sáu bảy chục cây số, còng lưng đạp xe lên thăm nhiều khi chẳng được xơ múi gì , khóc ròng hết quãng đường về , dân hai bên đường đến giờ vẫn còn nhớ).
      Thơ không những hay mà còn kéo con người ta ...khóc như thế đấy nganđo ạ. Nay mai em ...đừng khóc nhé. Vì ngày xưa chị...Song Thu cũng từng khóc đấy.
      Chị Song Thu mê làm thơ nên...quên lấy chồng. Mãi gần 30 chị mới gật đầu với lão Tuân vì thấy anh ta...đạp xe đ lại tội nghiệp quá. Aitừng sống ở Phù cừ - Tiên lữ ngày xưa đều biết. Sau đêm tân hôn , sáng nào chị Thu cũng ôm mặc khóc hu hu não nề lắm. Nhiều người dừng xe hỏi thăm , vì sao khóc? Chị Thu chúng ta càng khóc to hơn mếu máo rằng :" Trời ơi là trời , biết mà lấy chồng sướng thế này em lấy chồng từ hồi 15 - 16 tuổi rồi. Giờ mới lấy thấy ...uổng hết bao nhiêu năm ." Hu hu...
      Còn nhà thơ nhà ta chắc...hu hu ...biết sướng thế này em lấy chồng từ thưở 13. Hahaha

      Xóa
    2. Ngân Đỗ đã có chồng chưa
      Mà Lão Tan thấy lời thơ ngọt ngào
      Nên lòng yêu quý xuyến xao
      Dặn em đừng khóc... khi nao lấy chồng?

      Ước thơ là cả tiếng lòng
      Lão Tan có được để mong tặng nàng
      Như Song Thu giọng thơ vàng
      Làm rơi nước mắt của chàng Đỗ Tuân...

      Muốn nghe tiếng khóc Đỗ Ngân
      Chắc Lão Tan quyết sẽ mần thơ hay... Ha ha ha...

      Xóa
    3. Bác Trương nổi máu ghen đây
      Lão Tan co cẳng chạy ngay cho vừa

      Xóa
    4. Với Ngando:
      Mặc cho người thiên hạ
      "Nhớ thương không cầm lòng"
      Mặc Ngưu lang Chức nữ
      Tình khi nhạt khi nồng
      Bạn bè trên blog
      Vẫn cứ vui tưng bừng
      Cám ơn em đã sang thăm,góp thơ và còn động viên chị nữa nha

      Xóa
    5. Với Song Thu:
      Ở đời ghen cũng thường tình
      Nhưng bạn bè, mắc chi mình ghen tuông
      Chỉ vì lòng của Lão Trương
      Thương Lão Tan mới chỉ đường làm Thơ
      Tan gieo nức nở Ngan Đo...
      Hihihiii...

      Xóa
    6. "Tan gieo nức nở Ngan Đo"
      Làm chàng Trương cứ ngẩn ngơ đêm ngày
      Trách mình răng dại thế này
      Bày thơ để lão Tan say nàng rồi

      Hì,hì em cứ chọc anh chút cho zui thôi mà. Nỏ có ý chi mô!

      Xóa
    7. Với lão Tan:
      Được lão khen biết mần thơ lại còn mần thơ hay nữa chớ làm Song Thu ngượng chín mặt luôn zùi. Lão ơi, mình mần chi cũng được nhưng nỏ biết mần thơ mô chỉ ghép vần thôi. Được lão và mọi người ghé thăm chia sẻ là sướng rung rinh rồi.
      Nhưng có điều là gần 30 mươi tuổi mình mới gật đầu với chàng Tuân và sau đêm tân hôn cứ tiếc hùi hụi răng mình không gật đầu cái rụp sớm hơn là chuẩn không cần chỉnh lão à! Song ứ phải chỉ có một mình ST khóc và tiếc thôi đâu. Cả lão Tuân cũng khóc ròng vì tiếc nữa nè
      He...he...he...

      Xóa
  4. Vợ chồng Ngâu gặp mặt
    Tình nồng thắm ấy mà
    Thời khí hậu biến đổi
    Chẳng như ngày xưa xa...

    Chúc chị và gia đình luôn nhiều sức khỏe và hạnh phúc !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn Đức Quỳnh nhiều nha
      Qua thăm lại góp một và câu thơ
      Thời nay đã khác thời xưa
      Khí hậu biến đổi nắng mưa thất thường
      Cuộc đời cũng lắm tai ương
      Hình như khắp chốn yêu thương vơi dần

      Xóa
  5. Tình yêu người hạ giới
    Nhem nhuốc bởi đồng tiền
    Đôi uyên ương mới cưới
    Bổng giết nhau như điên

    Những mối tình tóc bạc
    Với da mồi nhăn nheo
    Vẫn thủy chung như nhất
    Trên thế gian thấy nhiều.

    Mối tình ngâu xưa cũ
    Treo tấm gương chung tình
    Năm nay trời đổ lửa
    Mưa buồn hết nơi sinh.

    Hẹn mùa sau mưa ngâu
    Lây rây ngày tháng bảy
    Dẫu trời còn nóng đấy
    Tình yêu có cháy đâu

    Chủ nhà làm thơ
    Bạn bè làm thơ
    bu dốt thơ, một liều ba bảy cũng liều.
    hihi


    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bác thì:
      Phật, Nho, Lão giáo tinh thông
      Luận bàn thế sự cũng không ai bằng
      Song Thu chỉ viết văn vần
      Bác Bu quá bộ ghé "sân" là mừng

      Cám ơn bác nhiều. Em mong "dốt thơ" như bác mà không biết bao giờ mới được đây?

      Xóa
  6. mùa ngâu này chẳng khóc
    bởi cái buồn lặn sâu
    sáng chiều oi với bức
    Cho cái nắng bạc đầu...

    Sang thăm cô giáo em, thấy cùng tâm sự ...Có thời gian sang chơi chị và giúp hòan chỉnh bài mới đăng nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Năm nay vợ chồng Ngâu
      Nén buồn đau trong dạ
      Nên không nhỏ lệ sầu
      Làm trần gian nóng quá

      Em đã sang đọc bài của chị để học tập rồi ạ. Em chỉ viết văn vần thôi chứ giúp chị làm sao được ạ

      Xóa
  7. sang nhà chị đọc thơ mà ngẩm nghĩ mãi, không biết năm năm nửa mình có được "ối thứ chẳng già" như vậy không. chúc chị nhiều sức khoẻ nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Úi trời. Mẫn có mà hai mươi nhăm năm nữa vẫn ối thứ chẳng già đâu. Nam nhi mà già sao được.
      Lâu rồi không viết bài ư em?

      Xóa
    2. bận quá chị ơi, nhưng cố viết lên những suy nghĩ cuộc đời thôi, em đang viết bài " về đâu khi trời giông bão" mà chưa xong chị ạ.

      Xóa
    3. Thế ư? Chừng nào xong chị sẽ qua em đọc ngay nhé.

      Xóa
  8. Cám ơn em đã đọc và viết cảm nhận. Những điều em cảm nhận đó thật đúng như những gì chị muốn chuyền tải...nhưng chắc vì chị chưa diễn tả được, chưa " chạm " được đến lòng người đọc nên em chưa cảm ( động ) được phải không em? Rất cám ơn em đã thực lòng. Chị sẽ thử lại xem sao...Hi. Học trò ngoan quá phải không cô giáo em?

    Trả lờiXóa
  9. Chị vừa là chị lại vừa là cô giáo của em về thơ thì đúng hơn chị ạ. Em ứ giám nhận chức danh "cô giáo em " đâu chị iu ơi...

    Trả lờiXóa
  10. Phải chăng nơi thượng giới
    Tình yêu đã đổi màu?
    Trách chi trong thiên hạ
    Người ta dễ phụ nhau!
    ------------------------------
    Hình ảnh liên tưởng rất hay chị ạ! Nơi được coi là tình yêu vĩnh cửu nhất cũng có thể thay đổi thì không nơi nào và không cái gì không thay đổi được. Rất sâu!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị rất vui vì em đã trở lại sân chơi blog.
      Cám ơn em đã sang thăm, đọc bài và đồng cảm cùng chị

      Xóa
  11. Mặc dù ở cách xa
    Mỗi năm gặp một lần
    Thì đã là hạnh phúc
    Còn hơn có những người
    Ở gần mà không gặp
    Vì đã lỡ phụ nhau...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cuộc đời đã lắm nỗi đau
      Sao người còn nỡ phụ nhau hỡi người
      Phải đâu " muôn sự tại trời"
      Tham vàng bỏ ngãi tại người đó thôi
      Hay là lỡ một lầm hai
      Mà đành nhắm mắt bưng tai với tình?

      Xóa