Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2020

MẸ ƠI...



( Bài đọc trong lễ 49 ngày Mẹ mất )


Vẫn biết Mẹ đi đến cõi rồi
Niềm thương nhớ Mẹ chẳng hề vơi
Biết đến bao giờ con lại được
Nắm bàn tay Mẹ Mẹ hiền ơi...


Bao giờ con được nghe giọng nói
Ngắm Mẹ khi buồn với lúc vui
Bao giờ chúng con còn thấy Mẹ
Thấp thỏm không yên đứng lại ngồi
Ra ngóng vào trông rồi khẽ trách
Lâu ngày con cháu chẳng về chơi


Đâu rồi bóng dáng Mẹ hiền tôi
Cẫn mẫn xao chè, đẫm mồ hôi
Luôn gói dành riêng đôi ba lạng
Gửi cho chàng rể chốn xa xôi


Đâu rồi hình bóng Mẹ yêu ơi...
Lần tường từng bước mỏi rã rời
Vẫn tự lo toan cho mình được
Để cháu con đỡ mệt đó thôi


Thôi thế là thôi mất Mẹ rồi
Âm dương cách trở mãi đôi nơi
 Từ nay về quê con chỉ thấy
Di ảnh trên ban thờ Mẹ thôi...


Chắp tay con khấn Phật cầu Trời
Tiếp dẫn linh hồn Mẹ hiền tôi
Siêu thoát miền Tây phương cực lạc
Đằng vân giá vũ Mẹ thảnh thơi


Nếu như còn có kiếp luân hồi
Cúi xin ân huệ của Phật Trời
Chúng con lại làm con của Mẹ
Tận tâm phụng dưỡng Mẹ suốt đời

Sao Đỏ: 17-02-2020
Song Thu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét