Khi lơ thơ gió buông mành
Khi xao xuyến nắng trên cành thêu hoa
Khi giăng mưa bụi mượt mà
Dòng sông huyền ảo la đà liễu say
Có khi mưa ngập dấu giầy
Nép vào nhau lại thêm say ấm lòng
Thế rồi xa cách mênh mông
Người đi đi mãi mà không trở về
Con đường buồn tái buồn tê
Trời ngăn ngắt lạnh mưa lê thê sầu
Liễu buồn rớt xuống sông sâu
Vẳng trong xa ngái những câu tâm tình
Bàn tay mình nắm tay mình
Bước chân xiêu vẹo bóng hình chung chiêng
Biết đâu mà gửi niềm riêng
Xuân phai sắc thắm chiều nghiêng nghiêng chiều
Song Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét