Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2012

ĐỪNG TIẾC


                               

                        Cây khế mấy mươi năm
                        Thân to như cột cái
                        Cành vươn dài thoải mái
                        Lá xanh tốt sum suê
                        Quả sai lúc sai lỉu
                        Chín vàng ai cũng mê

                        Rồi ngày tháng qua đi
                        Quả cọc còi, vặn vẹo
                        Lá rụng cành khô héo
                        Cây chết đứng giữa vườn
                        Đành chặt làm củi đun
                        Dù lòng bao nuối tiếc

                         Chặt ra mình mới biết
                        Một đàn sâu đục thân
                       Béo múp ma múp míp
                       Thân mềm răng nhọn ghê
                       Đục khoét rất lành nghề
                       Toàn thân cây rỗng tuếch
                       


                       Giận lũ sâu khốn kiếp
                       Nhưng lại càng giận ta
                      Không phát hiện chúng sớm
                      Để tiêu diệt từ đầu
                       Giờ chúng thành bầy sâu
                      Đục cây mình đến chết
                     

                      
Cần giết hết chúng đi
                        Và trồng ngay cây khác
                        Rồi tháng ngày chăm sóc
                        Năng tưới nước bắt sâu
                        Chắc hẳn sẽ không lâu
                        Cây này lại xanh tốt
                        Vườn mình thêm râm mát
                        Thoải mái mà vui chơi
                        Con cháu mừng phải biết
                       

                        Thôi đừng tiếc, đừng tiếc
                        Cái cây chết làm gì.
                       
                                    Sao Đỏ 9-6-2012
                                    Vũ Thị Song Thu
                       



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét