Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014
NGẪM
( Họa nguyên vận bài: SẦU NHÂN THẾ của Lá Thu)
Thời suy thế sự nhiễu cùng nhương
Khắp chốn uôm oam tựa ễnh ương
Kẻ nịnh vênh vang vai phú quý
Người ngay lầm lũi kiếp dân thường
Lại tham bòn vét đồng tiền mọn
Quan nhũng vơ về món lợi trương
Nên nỗi giang sơn teo tóp lại
Cơ đồ chìm đắm cảnh bi thương
30-8-2014
Song Thu
(Phụ chép bài: SẦU NHÂN THẾ)
SẦU NHÂN THẾ
Thế sự sao nhiều chuyện nhiễu nhương
Đau đời nuốt lệ nỗi tai ương
Người hay việc tốt quân đâu hiếm
Kẻ dở làm điêu tướng vẫn thường
Nhậu nhẹt tối ngày ngân quỹ hụt
Bạc bài khuya sớm nợ nần trương
Hổ thay bao kẻ ngồi trên trốc
Có hiểu dân lành thật đáng thương !
Lá Thu
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chuyện đời thế sự nhiễu nhương
Trả lờiXóaBiết bao ngang trái tai ương phơi bày
Dẫu nhiều việc tốt người hay
Dối gian xu nịnh đó đây ép chèn
Quan trên ức hiếp dân đen
Ra tay vơ vét đầy tràn túi tham
Làm cho đất nước bần hàn
Bao giờ giàu mạnh đàng hoàng được đây?...
Anh sang thăm em hơi muộn nhưng may mắn được đọc bài mới của em nên viết đôi dòng để được nhận tem vàng nè. Hiii...
Anh chúc em khỏe vui và đêm ngủ ngon giấc nhé!
Sự đời ngẫm thấy thật hay
XóaBao nhiêu thay đổi, đổi thay khôn lường
Nếu như nước mạnh dân cường
Vua hiền tôi sáng mọi đường văn minh
Thời suy muôn sự rối tinh
Thay đen đổi trắng tội tình thường dân...
Anh thức khuya vậy sao anh? Buổi tối em hiếm khi vào mạng lắm vì mải xem ti vi mà.
Em rất vui vì được anh sang thăm trước tiên đấy ạ
Chúc anh những ngày lễ con cháu về đông vui và ngập tràn hạnh phúc ạ
Lúc nào mà chẳng có nhiễu nhương
Trả lờiXóaMuôn sự trên đời phải tai ương
Thân tự làm giàu cho bất hảo
Của người vơ vét lại khuất trương
Làm bốn câu chia sẻ với em
Họa đối nhường ngôi cho em gái
Chúc em vui vẻ nhân ngày lễ 2/9
À hôm nay thầy Tịnh về chơi em ạ! Thầy dạy ở trường anh hoc trong HK có nói đó Những ngày nghỈ này anh cũng có chuyện mà vui em nhỉ .
XóaThế thì nhất anh zùi còn chi nữa. Em cũng được nhiều thầy giáo quý mến nhưng đến tận nơi thăm gia đình em thì mới chỉ có một thầy thôi anh ạ.
XóaChúc thầy trò anh có những ngày gặp gỡ thật vui ạ
Ngẫm đời mà chán phải không chị. Như hôm qua trường em đi chơi đấy, các quán lớn, đắt tiền toàn thấy xe của các bộ cấp to,dân thường tiền đâu mà vào những nơi đó. Với lại, cán bộ cũng đâu bỏ tiền túi ra để vào đó đâu. Người như em, chỉ chờ dịp cơ quan tổ chức đi chơi thì may ra mới có cơ hội vào những chốn ấy thôi chị à. Lâu nay em bận không qua thăm bà con Blog mình được. Cho nên bây giờ, em mới đi lục lọi nhà chị đây, xem lâu nay chị viết những gì ạ!
Trả lờiXóaCám ơn em. Chị viết in ít thôi vì bút lực có hạn. Được em sang thăm và đọc bài là chị vui rồi
XóaChuyện thường ngày ở...nước. Nói mãi làm chi.
Trả lờiXóaCũng toan bưng mắt bịt tai
Trả lờiXóaNhưng bưng chẳng kín bịt rồi vẫn nghe
Nên đành viết mấy lời quê...
Cả thơ và họa đều hay quá ST ơi! Ngày lễ thật an vui bên gia đình nha!
Trả lờiXóaCám ơn Tím nhiều
Trả lờiXóaNước mình cũng lắm phi thường
Trả lờiXóaBộn bừa cũng lắm nhiễu nhương xót lòng !
Hôm nay em chỉ sang thăm thôi,không thể họa góp vui cùng chị được.Chị thông cảm cho.Chúc chị và gia đình sức khỏe và hạnh phúc !
Ôi trời chị lấy bài xướng này bên trang của em mà và chôm luôn cả hình minh họa của em về đây. Chiều qua, sang thăm em và họa bài bên đó. Sau, chị suy nghĩ thêm và chỉnh sửa đi rồi đăng lên đây nè
Trả lờiXóaCám ơn Q đã sang thăm nha
Hai bài thơ của hai em rất hợp với thời cuộc...và lòng chị nữa. Cố cho vui trong ngày tết độc lập mà vẫn canh cánh những nỗi đau em ạ!
Trả lờiXóaCám ơn chị iu đã sang thăm và đồng cảm cùng em ạ. Lâu rồi em bận nên chưa sang thăm chị được thông cảm cho em nha
XóaBi giờ cảnh ấy thấy rất thường
Trả lờiXóaDân quen lên chẳng thấy nhiễu nhương
Luật đời tôn trọng hơn pháp luật
Làm thế cho đời nó trơn đường ...........
...
Không họa được đành com liều thôi -chủ nhà thông cảm nhé -
CHÚC NGHỈ LỄ VUI VẺ NÈ -
Đã biết thời nay chuyện đó thường
XóaNhưng sao lòng cứ thấy buồn vương
Chẳng đành mà chẳng mần răng được
Nên nỗi sầu đong mấy đoạn trường
Cám ơn Trần Minh Lê ghé thăm
Sang thăm bạn nè.. . Bài thơ và họa đều hay hết. Chúc bạn buổi tối ấm áp và ngọt ngào yêu thương bạn nhé. Thân mến
Trả lờiXóaCứ viết nhì nhằng thôi Ngọc Liên ơi. Cám ơn bạn đã động viên khích lệ mình nha
XóaThất thời thế thế thời phải thế. có lẻ phải nghe theo Khuất Nguyên thôi chị nhỉ.
Trả lờiXóaSang thăm chi, chúc chị mãi an lành.
Ừa cũng đành vậy chớ biết mần răng bây chừ.
XóaNghỉ lễ xong rồi có mệt không ?
Trả lờiXóaChồng đòi con hỏi cũng nhọc lòng
Trời sinh phận nữ lo toan cả
Chuyện ấy xưa nay cũng đã từng......em nhỉ
Thăm em chúc an lành hp ST nhé
Mấy ngày nghỉ lễ
XóaCon gái về thăm
Làm nhiều món ăn
Chiêu đãi bố mẹ
Em ăn tham quá
Nên đau bụng hoài
Hôm nay đỡ rồi
Vẫn còn hơi mệt
Hì...Hì...Em tham ăn đúng không anh? Cám ơn anh đã sang thăm và chia sẻ cùng em ạ
Lần đầu sang thăm chị, đọc và suy ngẫm..Chúc chị vui khỏe, dồi dào thi hứng!
Trả lờiXóaRất vui vì có thêm người bạn mới với cái tên rất ấn tượng và một chùm quả ngon thiệt là ngon nè. Tìm được nhà bạn, mình sẽ vô thăm và giao lưu.
XóaChúc bạn gặp nhiều tốt lành
Sang thăm chị, không rõ nguồn cảm hứng nào đưa chị đến họa một bài thơ rất giàu màu sắc hiện thực như vậy? Chúc chị luôn tìm được những nguồn cảm hứng sáng tác dồi dào nhé!
Trả lờiXóaLại được gặp em Ngân Đỗ rồi. Vui quá đi!
XóaCòn về nguồn cảm hứng để họa bài thơ trên là do chị sang thăm nhà Quỳnh Lý Đức, thấy bạn ấy mang bài của Lá Thu về rồi họa. Nổi hứng lên chị mới viết bài trên để nói lên thực trạng của mọi thời suy vi của một quốc gia, dân tộc nào đó thôi mà. Còn cảm nhận nó mang màu sắc đời nay hay đời nao là do trường liên tưởng của người đọc thôi em ơi.
Cám ơn em đã đọc và chia sẻ cùng chị nha. Chúc em khỏe vui và tràn trề hạnh phúc
Quan tham ăn bẩn không sao
Trả lờiXóaEm vừa ăn sạch đã đau bụng rồi
May mà ăn của mình thôi
Có đau tí chút chẳng ai cười mình
Rồi ra lại khỏe, an lành
Làm thơ tự giễu là mình... ăn tham
Không như các vị quan sang
Tham ô, bưng bít mình rằng: thanh liêm...
Anh sang thăm em, góp vui tếu táo cùng cái sự...ăn tham của em. Chúc em cùng gđ luôn khỏe vui nhiều nhé!
" Người gầy thầy cơm" nha ai
XóaLời xưa dạy thế chẳng sai chút nào
Em ST bé tẹo teo
Mà ăn không biết bao nhiêu cho vừa
Dẫu rằng toàn thứ làm ra
Nhưng ăn nhiều quá vẫn là ăn tham
Người ta ăn của nhân dân
Vẫn là đầy tớ trung thành lạ thay
Sự đời càng ngẫm càng hay...
Em cám ơn anh nhiều ạ. Chúc anh khỏe vui nha anh
Em sang thăm chị và ghi lại đôi dòng. Mấy lần sang mà chả biết họa từ đâu thôi lại về vậy...Giờ vừa đọc xong một bài viết về Thơ Hành Chủ....Năm 84 em lớn rồi mà sao chả biết gì chị ạ! ngẫm thấy buồn cho cái duyên nợ của người cầm bút quá...
Trả lờiXóaChị có rảnh đọc Ngẫm nha chị..
http://nguyennguyenbay.blogspot.com/2014/09/chuyen-van-chuong-vn-con-lau-moi-xua-cu.html
XS sang thăm chị rất vui. Nhưng hình như chị chưa hiểu rõ em muốn nói gì trong lời comens trên mô. Chắc tại chị già rồi chăng?
XóaSong Thu à. Là nhân chuyện họa thơ, Xuân Sơn đã gửi cho em một đường link giới thiệu về tai họa vụ án văn chương do họa thơ của một nhà thơ nổi tiếng ở Thanh Hóa bị vu khống là dùng văn thơ để chống đảng và kỷ luật khai trừ Hội tịch, treo bút đuổi về địa phương năm 1984 đấy. Em cố tìm cách mở ra để đọc như anh đã hướng dẫn mọi hôm ấy. Lão Tan và Phú Đoan vẫn gửi đường link cho em như Xuân Sơn vừa gửi mà. Anh chúc em thành công nhé!
XóaEm cám ơn anh QT đã nói rõ khiến em hiểu ra rồi ạ. Em đã tìm ra bài của của Hoang Tuấn Công kể về một vụ án văn thơ của xứ Thanh vào cái năm giáp tý (1984) ấy rồi ạ. Em chỉ cóp đường link kia vào rồi dán vào google tìm kiếm là xong thôi anh ạ. Nhưng sao có đườnglink tìm như rứa lại nỏ được mô ạ. Khi sang trang đó em còn để lại cả lời nhận xét như ri này
Trả lờiXóaXứ đâu có xứ lạ đời
Bó tay bịt miệng con người lạ không
Đọc thơ, suy diễn lung tung
Rồi gieo tội nọ rồi lồng tội kia
Tường trình kiểm điểm nẫu nề
Và cho tan nghiệp mất nghề như chơi
Văn nhân nghệ sĩ một thời
Biết làm sao viết được lời ruột gan?
- Với XS: Ngày nay khác rồi XS ơi. Thời đại mở cửa này làm sao mà quy chụp văn nghệ sĩ một cách ngang ngược và ấu trĩ như xưa được nữa? Với lại bài NGẪM của chị là nghĩ về những thời suy vi của một quốc gia dân tộc bất kì nào đó chứ có nói cụ thể vào thời nay đâu. Sợ gì chứ?