Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

TÊN EM LÀ PHẤN

    
     

( Sắp đến ngày 20-11, một bạn blog gửi tặng Song Thu mẩu chuyện vui này. Song Thu đưa lên đây mời mọi người đọc cho vui ạ)


        Bước vào năm học mới , các cô giáo thường đi đến từng bàn làm quen với các em , xếp chỗ ngồi và xếp tổ. Thí dụ như - Em tên gì nào ? Dạ em tên Hương. Ừ , ngoan , cô xếp em vào tổ 1...v.v. Đến một bé trai , nó cúi gầm mặt không dám nhìn cô. Cô giáo nhẹ nhàng hỏi - Nào em tên gì, nói cho cô biết , cô xếp tổ cho em. Nó vẫn gãi đầu lý nhí trong cổ họng không nên lời . Mãi sau, được cô hứa cho làm...tổ trưởng , nó mạnh dạn nói:
- Thưa cô , tên em xấu lắm.
Cô giáo động viên:
- Không sao đâu em. Tên gọi mà xấu đẹp gì. Nào tên em là gì để cô ghi sổ, còn nhiều bạn đang chờ em đấy.
Nó gãi tai , nghiêng cái đầu bù xù về phía cô:
- Dạ , tên em là cái cô hay cầm đấy ạ.
Cô giáo chững lại suy nghĩ, nào là tên em xấu , nào là cái cô hay cầm... rồi à lên :
- Cu hả? Trần văn Cu hay Lê văn Cu?
Thằng bé hốt hoảng như bị điện giật , gào lên
- Không ạ. Tên em là Phấn !
                        ( Song Thu sưu tầm. Nguồn blog Tan _262)

4 nhận xét:

  1. Sang thăm bạn hiền đọc câu chuyện vui hay lắm. Chúc bạn cuối tuần vui vẻ và hạnh phúc bạn nhé. Thân mến

    Trả lờiXóa
  2. Chào bạn thân iu của tồi. Hồi ni mình lười viết, lười cả giao lưu nữa bạn ạ. Thỉnh thoảng sưu tầm một bài để giữ trang vậy thôi.
    Cám ơn bạn đã ghé thăm và đọc bài nha

    Trả lờiXóa
  3. Bài viết chắc chắn là của cô giáo tâm huyết chị ạ
    em dạo này chạy theo công việc, ko đi giao lưu thăm hỏi nên xa cách quá ... lại thấy nhớ ...
    em thăm chị nè.chúc chị luôn vui và tràn đầy HP và niềm vui ạ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ừa đúng là lâu quá rồi không gặp em và sang trang của em cũng cực khó luôn. Blog dạo này buồn quá em nhể?

      Xóa