Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

XỐC LẠI TINH THẦN

     


 Đã có một thời, xóm Tri ân cuộc đời nhà chúng ta vừa đông người sáng tác lại vừa giao lưu , chia sẻ thật dí dỏm, vui vẻ khiến cho lượt người truy cập vào trang của mình rất rộn ràng. Thường thường hôm nào cũng phải 300 đến 400 lượt người vào thăm. Thậm chí cao điểm có hôm tới 600 lượt người truy cập. Vậy mà thời gian gần đây, phong trào lắng xuống, số người sáng tác (thường xuyên) ít dần, chỉ còn đếm trên đầu ngón tay của một bàn tay. Cũng vì thế số người vào trang của xóm nhà cũng giảm đi đáng kể (chỉ ngót nghét 200). Hình như hồi này nhiều thành viên trong xóm cũng ít quan tâm việc vào trang để đọc và chia sẻ. Bản thân tôi, khi đọc rồi sẻ chia, nhận xét nhưng ít khi có hồi âm. Nhiều lúc có cảm giác như mình đang đi vào chỗ không người. Thậm chí có những khi tui tủi tấm thân và thấy mình hơi bị vô duyên nữa ấy chứ.
        Nhớ lại ngày trước, nhiều khi đang mệt mỏi hay vất vả chỉ cần vào trang trian đọc là thấy thích thú rung rinh và sảng khoái tinh thần. Chính vì thế, tôi mới viết bài: VUI VỚI TRI ÂN để bộc lộ cảm xúc đó của mình. Hôm nay xin đăng lại đây mong mọi người hãy cùng nhau xốc lại tinh thần góp những trang văn, vần thơ và thậm chí chỉ là những lời com hóm hỉnh làm cho xóm Tri ân nhà ta mỗi ngày là một mùa xuân
        
                                     VUI VỚI TRI ÂN
       




       Mấy hôm vừa rồi tham gia làm vườn cùng ông chủ, mệt quá, khi giải lao mở blog trian ra đọc, gặp được mấy bài thơ vui, cứ sướng âm ỉ mãi. Nhiều lúc nhẩm đọc lại rồi cười một mình ra chiều thú vị lắm. Cái niềm sung sướng ấy đã định bụng giữ cho riêng mình tận hưởng chứ quyết không chia sẻ cùng ai. Nhưng đến hôm nay thì không giữ nổi nữa rồi vì nó đã bật ra thành bài viết này đây, xin chiềng ra để cả xóm cùng rung rinh cho vui.
      Gớm cứ úp úp mở mở mãi làm mọi người tưởng điều gì to tát hay bí mật lắm. Thực tình đó là bài thơ : “ Hỏi em-Cô gái hái trầu” của bác Thanh Dạ và một vài ý kiến nhận xét ý mà. Có thể với mọi người nó chẳng đến nỗi làm cho sung sướng rung rinh, âm ỉ đến thế. Nhưng với tôi thì tôi rất khoái. Có lẽ tại cái tạng của tôi cứ thích những cái gì vui vui hom hóm chăng? Chẳng thế mà ngay từ thưở mới ra trường, lần đầu tiên thao giảng trong tổ văn, tôi cũng chọn giảng truyện cười : Tam đại con gà và Đến chết vẫn hà tiện. Tôi nhớ chị Lan cùng tổ khuyên tôi : “Em chọn bài khác đi, con gái giảng truyện cười khó hay lắm” Tôi cám ơn chị nhưng vẫn làm theo ý mình. Trời xui đất khiến thế nào mà bài giảng đó của tôi được mọi người trong tổ thích lắm và nhất trí bình loại giỏi.Duy có một ông tổ trưởng chẳng hiểu vì lý do gì mà hôm tôi giảng không đi dự được nhưng đến khi bình xét thì lại phán: “ đồng chí mới ra trường nên xếp loại khá để còn phấn đấu vươn lên hơn nữa”. Thế là cả tổ nhất trí thông qua. Tôi ấm ức lắm nhưng chẳng dám nói gì (vì lính mới tò te mà lại). Tuy vậy trong lòng thì cứ nghĩ rằng cái ông tổ trưởng này gàn thế mà lại có uy tín với tổ vậy sao? Ấy cái ông gàn đó bây giờ đã “đồng tịch đồng sàng” với tôi gần 30 năm rồi đấy và tôi thấy ông ấy càng ngày càng gàn hơn thì phải. Nhưng tôi đã ăn phải bùa rồi nên vẫn thích cái gàn gàn, ngang ngang đó. Thế thì có sướng thân tôi không cơ chứ? Rõ là, cái sướng cái khổ với mỗi người mỗi khác thật. Cũng như bài thơ của bác Thanh Dạ mà tôi thú lắm ấy, nguyên văn nó thế này:
Nhìn tay em hái trầu không
Tự dưng anh thấy trong lòng nhói đau
Trầu này em định bán đâu
Cho anh gửi một buồng cau bán cùng
Hay là hãy để lại dùng
Biết đâu mai có việc chung hai nhà
Xin cho anh hỏi thật thà
Trầu này trầu có hay là trầu không?!
     Quả là bác Thanh Dạ nhà ta đa cảm thật. Mới thấy con nhà người ta hái trầu không mà đã “Tự dưng anh thấy trong lòng nhói đau”. Rồi lại còn đa tình nữa chứ. Cho nên mới lân la làm quen và ỡm ờ ướm hỏi: “Trầu này em định bán đâu” rồi thủ thỉ gửi gắm “Cho anh gửi một buồng cau bán cùng” rồi lại băn khoăn gợi mở:”Hay là hãy để lại dùng/ Biết đâu mai có việc chung hai nhà” và cuối cùng là thật thà nhưng cũng rất tế nhị ngỏ lời rằng: “Trầu này trầu có hay là trầu không”. Gớm vòng vo Tam quốc mãi thì ra là bác ấy muốn “tỉnh tò” với cô gái hái trầu kia, mà “tỉnh tò” kín đáo tinh tế và văn hóa ra phết đấy chứ. Có lẽ bác ý đã vận dụng thật nhuần nhuyễn cách ngỏ lời của văn học dân gian Việt Nam để biến thành cách ngỏ lời rất hóm , rất Thanh Dạ, một cách ngỏ lời khiến con kiến trong lỗ cũng phải bò ra. Và đây rồi, có những con kiến ở tận đâu chắc là xa lắm và lại có cái bút danh cũng lạ lắm đã phải lòng bác Thanh Dạ nhà ta mà trả lời rằng:
Trầu em em ứ bán đâu
Lá đang bánh tẻ còn lâu mới già
Cau anh vỏ đã chớm ngà
Đem phơi lấy hạt âu là còn may
Thương anh em nói câu này
Hai cau đổi lá trầu này chịu không?
( Những thành viêncủa CLB Vòng tay trianserco)
Cũng là một tay đáo để ra phết cho nên lời thơ rất quyết đoán và đầy tự tin về bản thân mình nhưng lại không thô cứng mà rất nũng nịu rất nữ tính: “Trầu em em ứ bán đâu/ Lá đang bánh tẻ còn lâu mới già”. Có lẽ chính từ “Ứ” và từ “CÒN LÂU” đã tạo nên nét duyên dáng mà cao giá trong lời thơ chăng? Chưa hết, cái cô gái đáo để này còn thẳng thừng bóc mẽ bác Thanh Dạ, mà lại bóc mẽ trúng phóc nữa mới gớm chứ: “Cau anh vỏ đã chớm ngà/ Đem phơi lấy hạt âu là còn may”. Đọc đến câu này, tôi cứ ngậm ngùi thương bác Thanh Dạ vì nghĩ rằng điệu này thì lời ngỏ ý của bác dứt khoát bị chối từ rồi. Thật tội thân ông lão đa tình. Nhưng không, con người đáo để kia đã hạ giọng thế này: “Thương anh em nói câu này/Hai cau đổi lá trầu này chịu không?” Thật tình tứ, thật dí dỏm và vì thế mà thật thú vị!
“Đựoc lời như cởi tấm lòng”, bác Thanh Dạ nhà ta mới gật đầu cái rụp mà thốt lên rằng: “Hai cau đổi lấy một trầu/ Thế là ngang giá-Còn cầu gì hơn”
      Thưa xóm Tri ân, tôi đã trình bày xong nỗi niềm sung sướng rung rinh của tôi với xóm chẳng biết có được ai đó trong xóm chia sẻ không? Qua xóm tôi gửi lời cám ơn bác Thanh Dạ và người làm thơ trả lời bác, người mà tôi lờ mờ đoán rằng “có tâm hồn trẻ nhất làng” chẳng biết có đúng không? Mong các bác viết thêm thật nhiều bài thơ vui và đẹp như thế này để mọi người lãm thưởng.




       Nói thêm: Giờ thì tôi đã biết rõ cái con người rất đáo để và cũng rất hài hước hóm hỉnh kia là ai rồi. Nhưng mà tôi chẳng nói ra đâu. Cứ để mọi người tự tìm hiểu và khám phá ra cho tăng phần thú vị đúng không? 

Nguyễn Vũ Song Thu

41 nhận xét:

  1. Với một thời như thế,hẳn phải xốc lại tinh thần.

    Quỳnh cũng mới vào blog hơn năm nay thôi,nhưng thời gian cũng không có nhiều,chỉ hơn 1 giờ vào buổi chiều .Cách dẫn chuyện của ST rất lôi cuốn hấp dẫn người đọc.....Chúc mãi được tròn vui !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn Q đã sang thăm và mở hàng cho ST một lời khen nha.
      ST vào blog khá lâu rồi nhưng thường chỉ giao lưu với mọi người trong xóm trian của bọn mình thôi. Vì thế quan hệ hạn hẹp lắm. Gần đây, mình mới mở rộng giao lưu và thấy rằng các bạn trên blog thật đông đúc bạn bè rất rôm rả và vui vẻ. Mình học hỏi được nhiều điều bổ ích từ trang của các bạn.
      Chúc bạn vui nhiều nha.

      Xóa
  2. Em sang thăm chị nè, mấy hôm rồi bận túi bụi chị ạ, em cũng có vô ở trian nửa, chúc chị luôn vui vẻ và nhiều sức khoẻ chị nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn Mẫn thật nhiều nha. Chị cũng đã đọc những lời com của em trên trang trian rồi. Chị thường xuyên vô thăm em và thấy nhà em thật đông vui nhộn nhịp và chủ nhân đúng là" Nhiều chuyện" mà bàn luận chuyện nào cũng thấu đáo ghê.
      Chúc em khỏe vui

      Xóa
  3. Không ngờ người cùng tên di dỏm thế. Dạo này mải theo dõi chiến sự biển đông...chả còn hứng thú làm thơ tình nữa bạn à...Mình cũng phải xốc lại tinh thần thôi!
    Cho mình xin bài này về nhà nhé! Thank You!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn người bạn đồng danh ST đã đến thăm và còn khen mình nữa nha. Sướng ghê! Mũi đang phập phồng liên tục rồi nè. Bạn cứ tự nhiên đem bài nào của mình đi ( nếu bạn thích).
      Mình qua nhà bạn và biết rằng bạn rất quan tâm đến tình hình thời sự của đất nước lạih còn biết bạn làm thơ rất hay nữa. Nhiều người yêu thơ của bạn và rinh về nhà lắm. Nhã My và Ngựa mỏi chân rồi rất yêu quý bạn và thơ bạn đấy. Mình chưa đọc được nhiều thơ bạn nhưng cũng xin làm pen hâm mộ nha.
      Chúc bạn hằng vui

      Xóa
  4. Hôm nay ghé nhà bạn. Lúc này cũng mãi mê thời cuộc rồi ít làm thơ..hi.hi Nay nghe bạn nói cũng đang lấy lại tinh thần thôi... Chúc bạn ngày mới vui vẻ và hạnh phúc bạn nhé. Thân mến

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào Ngọc Liên ( đóa sen trong giếng ngoc) nha. Rất vui được bạn ghé nhà mình chơi. Mình cũng xin chúc bạn khỏe vui và hạnh phúc. Rảnh rỗi mình sẽ sang thăm nhà bạn thường xuyên để giao lưu chia sẻ.
      Chúc bạn an vui và gặp nhiều điều tốt lành

      Xóa
  5. Bài thơ của bác Thanh Dạ, lời đối của cô gái và bài cảm nhận giới thiệu của em rất hay. Song vì mấy ngày nay anh bận quá nên ko sang nhà em nhiều và ít có thời gian để com nhận xét, chia sẻ được. Ngay như em sang thăm và com bên nhà anh, anh vẫn còn vô tình thiếu sót ko đáp lễ kịp thời. Hẹn hôm sau anh trở lại và viết lời đồng cảm phụ họa nhé. Rất mong đc ST hiểu và cảm thông nghe. anh chúc em cùng gia dình luôn vui khỏe và hạnh phúc nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em lúc nào cũng vui vì anh sang thăm em ạ. Em cũng sẽ rất buồn nếu bị anh thờ ơ lạnh nhạt. Nhưng em luôn hiểu rằng chẳng bao giờ anh như thế với em. Nỡ có chậm trả lời hay gì gì đó đều do anh bận hoặc sao sao đó thôi đúng không. Lúc nào cũng quý em anh nhé, vì em giống như em gái của anh thôi mà. Cũng hay tủi thân khi bị ngó lơ lắm đó anh.
      Em chúc anh và gia đình hằng vui và hạnh phúc ạ

      Xóa
  6. Ra câu đối thì dễ (Hơn) 0- Đối câu đối thì khó (Hơn).
    Theo mình bài họa đáo để và hay hơn một tý.
    Tác giả Song Thu thể hiện có nghĩa, có tình với xóm làng TRI ÂN CUỘC ĐỜI và đầy tâm huyết với bạn hữu.
    Chúc Song Thu khỏe và sớm được chứng kiến một xóm TRI ÂN phồn thịnh.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng là "Xuất đối dị, đối nan" anh ạ. Ấy vậy mà nhiều câu đối lại vãn ngang ngửa và thậm chí hay hơn câu ra mới tuyệt chứ. Ví như câu đối giữa Mạc Đĩnh Chi với người giũ cửa ải nước tàu chẳng hạn.
      Em cũng hoàn toàn nhất trí với anh rằng bài trả lời đáo để và hóm hơn một chút. Nó dường như ẩn giấu đâu đó một nụ cười hóm hỉnh trêu cợt nhưng nó vẫn thấm đẫm chất nhân văn đúng không anh. Nhưng lời ướm hỏi của bác TD cũng tình tứ ra phết đấy chứ,vì nó vừa có ý thăm dò vừa lần lần lấn tới anh nhỉ?
      Cám ơn anh Thọ Trường đã sang thăm nhà em St và chia sẻ, động viên em nha. Em cũng chờ đợi và hy vọng ngày xóm trian nhà em phồn thịnh anh ạ.
      Chúc anh sức khỏe và niềm vui. Chúc trang thowHSTQ của các anh ra đều và càng ngày càng hay ạ

      Xóa
    2. Ghi chú, em đánh thiếu chữ ĐỐI. Lẽ ra phải là: " Xuất đối dị, đối đối nan" đấy ạ

      Xóa
  7. Ba đoạn thơ đối đáp của hai thi hữu xóm TRI ÂN mà Song Thu giới thiệu trên quả là rất giầu ý vị và đậm đà chất dân gian: vừa tình tứ, vừa hóm hỉnh. Nhưng sao lại phải XỐC LẠI TINH THẦN ? Có lẽ vì những câu thơ như thế đã dần dần thưa vắng trên TRI ÂN CUỘC ĐỜI chăng ? Nhưng nàng thơ xưa nay vẫn đành hanh thế đấy. Khi cô nàng xuất hiện và "nhập đồng" vào ta thì ta viết cứ như đùa mà thơ vẫn hay. Nhưng khi nàng ấy ngúng nguẩy quay đi thì dù ta có nghĩ đến sứt đầu mẻ trán thơ viết ra vẫn cứ nhạt...Không phải cứ hô khẩu hiệu là thơ hay lên được đâu. Có lẽ chỉ có thể hy vọng và chờ đợi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dĩ nhiên là em cũng hiểu, nàng thơ vốn đỏng đảnh, không phải cứ cố gắng là nàng đến với mình. Nhưng em muốn xóc lại cái tinh thần thi hữu vì em cảm thấy mọi người có vẻ rệu rã, ít quan tâm đến blog và cả đến nhau nữa. Thậm chí hình như không cả đọc nữa hay sao ấy, nên cũng có trả lời nhận xét đâu. Với tinh thần ấy thì làm sao ra thơ ra văn được.
      Cám ơn ngươi iu nha

      Xóa
  8. Cái ông tổ trưởng quyết "trù dập" cô em trẻ trung xinh đẹp mới ra trường ấy mà, đó cũng là một cách "tỉnh tò" đó chị, rằng thì là em còn phải để anh giúp đỡ nhiều mới nâng chuyên môn lên được, rằng thì là anh nâng chuyên môn cho em thì đổi lại em phải nâng khăn sửa túi cho anh (Cũng như lấy cau đổi trầu vậy thôi) He he...
    Đang mệt mỏi mà đọc bài này của chị quả là cũng xốc lại tinh thần thật.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thế ai nâng chuyên môn cho Nhật Thành Hồ mà Thành Hồ nên cơm nên cháo thế ? Không ai nâng chuyên môn cho mình được đâu. Chỉ có tự mình nâng mình lên được thôi. Văn chương mỗi người một kiểu mà. Nhưng bảo mình nâng bổng hắn lên thì vẫn còn nâng được ...hì ...hì...!

      Xóa
    2. Đúng là kiểu chơi chữ của Đỗ Đình Tuân. Từ thành hồ đến nên cơm nên cháo là mấy nỗi. Cho nên chẳng cần ai giúp vẫn thành. Hi...hi...

      Xóa
    3. Đấy, chị chết mê chết mệt cái thâm trầm của chàng như thế. Nhưng em nói này, kẻ cố tình "hạ" người ta xuống (tức là hạ từ giỏi xuống khá ấy mà) xong rồi lại"nâng" người ta lên ( đánh giá cao tinh thần tự lực của chị), làm cho chị còn mê mệt đến kiếp sau cơ. Giỏi thế!!

      Xóa
    4. Trả nợ nhau một kiếp đủ rồi. Kiếp sau phải tìm cảm hứng mới chứ. He...he...

      Xóa
  9. "Trẻ trung" thì trúng phóc rồi vì lính mới ra lò mà lại. Nhưng " xinh đẹp" thì hổng dám đâu. Nhớ ngày mình mới về trường Chí Linh, một giáo viên chính trị khoe với mọi người: Trường ta có một cô giáo văn mới về, trẻ cực. Mọi người nhao nhao, cô ấy đâu rồi, có xinh không? Thầy giáo dạy chính trị mới thủng thẳng đáp rằng: Cô ấy lại ra bãi cháy rồi.(chả là mình đen như cột nhà cháy ý mà). Nghe xong câu đó mọi người ỉu luôn chẳng ai muốn tò mò nhìn ngắm nữa. Thế đây! Vậy thì còn xinh đẹp cái nỗi gì. Câu chuyện trên mình cũng được nghe cái con người gàn gàn ở bên trên kể lại chứ chẳng ai dám nói lại với mình đâu.
    Nếu nói cái ông tổ trưởng có ý tỉnh tò với mình từ hồi đó thì cũng không đúng đâu NT ạ. Chuyện này dài lắm, khi nào có cảm hứng mình sẽ viết nó ra để trình làng blog nha. Chúc em gái NT văn giỏi, thơ hay và may mắn nhiều

    Trả lờiXóa
  10. Đúng như em nói ,hình như thời vàng son của làng mạng đã tàn phai dần thì phải . và nó cũng không thể nằm ngoài quy luật thường tình xưa nay : lửa rơm, mới lạ , chi phối do nhiều sân chơi ,khả năng cạn kiệt ,hay nhàm chán mà tự rút lui hay giảm đi . Thực ra anh cũng đôi khi nhàm chán bởi lối chơi đơn điệu ,chạy sô cho có số lượng chứ đôi khi vô bổ ,.....
    Cũng đành chấp nhận vạy thôi vì mỗi người mỗi sở thích mà em . anh cũng chỉ thích ai người ấy chơi ,ko thì đôi khi cũng mệt em ạ .
    Chúc em vui khỏe và hãy tiếp tục theo tâm ý của mình em nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. hiều nhà trên mạng em thấy vẫn đông vui nhộn nhịp đấy chứ ạ. Tuy nhiên trang trian của xóm em thì tàn sắc kém hương nhiều so với trước .Nhất là tinh thần của người trong xóm cũng hờ hững quasanh ạ. Vì vậy em muốn khuấy động nó lên một chút. Chẳng biết có tác dụng gì không? Đành chờ đợi và hy vọng thôi.
      Em cám ơn anh đã ghé thăm em ạ.Em nghĩ mình cứ viết và giao lưu cho vui vẻ tình cảm là chính thôi mà anh. Em không dám nghĩ là mình làm được một cái gì đó để lại mãi đâu ạ. Nó to tát, xa vời quá. Chỉ là giải trí và nâng cao thêm hiểu biết cũng như quan hệ bầu bạn anh em cho bản thân mình thôi anh à.
      Chúc anh và gia đình luôn khỏe vui và hạnh phúc ạ

      Xóa
  11. Chữ Ứ đặc biệt này của ai thường dùng em biết rồi...
    Em mới vô mạng được một năm và tham gia blgspot mấy tháng nhưng thấy ấm áp lắm chị ạ. Nay đọc bài của chị em tiếc hùi hụi ..giá em tham gia sớm hơn ...
    Chúc chị vui và mong rằng luôn được đồng hành bên chị...
    Nói nhỏ em có điểm giống chị mà hôm nay mới biết đấy (Bãi Cháy Quảng Ninh ấy)....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có lẽ người mà em muốn ám chỉ ấy không đúng đâu. Bởi vì cái người đáo để trong bài viết của chị ấy dễ đến hơn một năm nay đã bỏ blog để sang chơi FB rồi em à.
      Ôi may thế chị vừa mới tìm ra người bạn đồng danh Song Thu, giờ lại có em song hành "đi bãi cháy" thì còn gì thú vui bằng. Chị em mình duyên lặn vào trong em nhỉ. Còn những người " sang châu Âu" có khi duyên bong ra ngoài mất ấy chứ chẳng chơi đâu.
      Chị cũng cảm thấy rất ấm áp khi được giao lưu với em và mọi người đó.
      Chúc em vui khỏe. Mong mãi mãi bên em trên blog để tâm sự, chia sẻ

      Xóa
  12. Chị viết hoàn toàn chính xác chị ạ
    đúng là nhà blog của ta hình như ít hấp dẫn, nên bạn đọc đã thưa dần.
    thật buồn, nhớ lại thuở blog yahoo VN, HK vui vẻ nhiều lắm thì giờ đây như lắng dần, và ko biết khi nào sẽ tắt thấy chắn chị ạ
    em chúc chị vui khỏe ạ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào NT nha. Mấy hôm rồi chị chưa ghé thăm nhà em vì bận rộn quá. Thế mà em vẫn thăm chị đều làm chị cảm động lắm. Nhiều trang blog vẫn vui em à. Chắc không tắt đâu, đừng buồn nghe em. Chị sẽ luôn trao đổi cùng em và chắc mọi người cũng quý mến em vì em là NIỀM TIN mà.

      Xóa
  13. Kể ra cô gái đáo để kia chê ỏng chê eo rồi đòi nhà thơ Thanh Dạ "“Thương anh em nói câu này/Hai cau đổi lá trầu này chịu không?” cũng là hơi cao giá. Nhưng chàng quân tử đã đồng ý: " “Hai cau đổi lấy một trầu/ Thế là ngang giá-Còn cầu gì hơn” thế cũng là biết người biết ta và biết nhường bước trước cái đẹp để được sở hữu nó. Nhà thơ Thanh Dạ quả là quá khôn. Hihiii...
    Anh sang thăm Song Thu, bình ... loạn đôi lời góp vui. Chúc em và gđ luôn khỏe vui và hạnh phúc an lành em nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em nghĩ tứ thơ hai cau đổi lấy một trâu ngoài cái ý cao giá như anh nói ra, nó còn giấu một nụ cười hài hước dí dỏm nữa đó anh. Có lẽ bắt được ý đó nhà thơ Thanh Dạ mới sung sướng rung rinh mà cho rằng đó là sự ngang giá đấy ạ

      Xóa
    2. Anh hiểu cái nghĩa bóng hóm hỉnh của nó chứ em. hiii. Lúc com cũng định nói ra ý đó rồi, nhưng sau lại ngài ngại ko tiện nói ra " 2 quả cau và cái lá trầu đó". Hiii. Văn chương nó thâm thúy là vậy mà...
      Anh thăm em chút, cũng khuya rồi, anh chúc em vui khỏe, đêm ngủ ngon và an lành em nhé!...

      Xóa
    3. Anh quên, sang thăm em bằng hộp thư gmail chứ ko phải hộp thư Blog. Vậy em phải theo đường link sau mới sang nhà anh được nhé:
      http://quangthu52.blogspot.com

      Xóa
    4. Em cám ơn anh. Em vẫn sang nhà anh bằng đường link trên đó ạ. Nhưng chẳng hiểu vì sao khi đưa vào danh mục blog ưa thích thì nó lại không được anh ạ.
      Chúc anh vui và hạnh phúc nhiều ạ

      Xóa
  14. Em chúc chị luôn vui, khỏe, bình an chị nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn Mẫn. Chị cũng chúc em khỏe vui và hạnh phúc nha

      Xóa
  15. Đúng là phải xốc lại tinh thần đi thôi! Dạo này thấy bà con mình có vẻ hạ nhiệt huyết rồi. Cần phải hâm nóng lên mới được!
    Em cũng đã có bài viết về vấn đề này rồi, nhưng hầu như dạo này blogspost hơi buồn. Chính bản thân em là một trong những bloger hăng hái nhất, mọi người đã tấm tắc:Nhanh như Ngựa! mà giờ cũng xìu lốp vì không khí chung chị ơi!Vậy nên: Chị em mình cùng khuấy động phong trào lên đi!!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Giáp Ngọ viết như vậy là đã cố gắng vượt lên chính mình rồi vì qua mọi người Quý Tỵ hiểu tình hình của bạn mà. Rất vui vì Ngựa dẫu mỏi chân rồi vẫn thường xuyên thăm bạn đó nha.
      Nhìn chung thì phong trào chơi blog hồi này có hạ nhiệt hơn những năm trước. Xóm trian của mình cũng trong tình trạng đó. Nó không còn nhiều người viết đã đành mà nó cũng ít luôn cả những bài viết hay những lơi com có hồn vía và ý vị như trước đây. Vì thế ST mới đưa thêm bài bình VUI VỚI TRI ÂN vào trong bài này đó mà
      Chúc bạn Ngựa khỏe, vui và sáng tác ngày càng hay nha

      Xóa
  16. Theo Đỗ Đình Tuân thì cứ tự nhiên đi. Cụm Blog nào cũng vậy thôi: lúc đầu mới hình thành, ai cũng hăm hở, để tâm nhiều đến nó, dồn công sức nhiều cho nó. cho nên thường thì lúc mới hình thành nó sẽ có một thời kỳ phát triển rực rỡ nhất định của nó. Nhưng các "ngôi sao của cụm" cũng chỉ có một nguồn năng lượng giới hạn thôi. Nó phải mờ dần rồi đến lúc tắt lịm. Hiện tượng nào trong trời đất này đã có sinh ra, lớn lên thì cũng sẽ suy tàn và kết thúc. Nhưng cụm này kết thúc thì cụm khác sẽ ra đời, cụm này suy tàn thì cụm kia lại đang nở rộ. Chúng cũng như bốn mùa thay nhau tàn nở vậy. Không sợ hết hoa đâu. Đừng "xốc lại tinh thần" cố gượng lại cái đang suy. Hành vi trái quy luật này nếu gọi đúng tên thì cũng là "phản động" đấy. Tôi rất khoái ông Lão Tử ở cái thuyết VÔ VI. Hiểu đúng tinh thần của Lão Tử thì vô vi chỉ là tránh can thiệp vào quy luật tự nhiên thôi, nghĩa là những hành động duy ý chí theo những mục đích chủ quan của con người...Xin tạm dừng thì bàn thêm nữa thì dài quá.

    Trả lờiXóa
  17. Cuối tuần em sang chúc chị vui vẻ an lành chị nhé.

    Trả lờiXóa
  18. "Trầu em em ứ bán đâu
    Lá đang bánh tẻ còn lâu mới già
    Cau anh vỏ đã chớm ngà
    Đem phơi lấy hạt âu là còn may
    Thương anh em nói câu này
    Hai cau đổi lá trầu này chịu không?"
    ( Những thành viêncủa CLB Vòng tay trianserco).
    ----------
    HTB sang thăm, xin chia sẻ nỗi lòng vì nhà vắng bạn tri âm của bạn. Chúc bạn cuối tuần thật an vui !

    Trả lờiXóa
  19. Phượng đỏ rực một đoạn đường Thanh Niên bên hồ Trúc Bạch...Bằng lăng tím ngắt bên bến Hàn Quốc ở bên kia Tây Hồ...Tiếng ve râm ran trong tiếng điểm chuông 12 giờ trưa của chùa Trấn Vũ ...Nắng chói trang đổ cái nóng đến 40 độ C ở trên đầu...lại một mùa hè đang đến...

    Trả lờiXóa
  20. Cám ơn các bạn đã ghé thăm và chia sẻ cùng Song Thu.
    Chúc các bạn những ngày nghỉ cuối tuần thật vui tươi và hạnh phúc

    Trả lờiXóa