Trong cái
xóm ảo mang tên Tinyeucuocdoi kia, có một cặp vợ chồng nhà nọ, tính khí hình như
hơi có chút bất bình thường thì phải. Chả thế mà, có lúc họ yêu nhau lắm lắm
nhưng nhiều khi cũng lại cắn nhau đau.
Nghe thiên hạ đồn đại thì từ cái
thuở chưa khai thiên lập địa ra vợ chồng nhà ấy (tức là từ khi họ chưa thành vợ
thành chồng ý mà) thì tình yêu giữa họ cũng nổi đình nổi đám lắm. Tôi biết vợ
chồng họ sau khi họ “ đũa đã thành đôi” . Đến lúc thân nhau rồi, muốn kiểm
chứng xem lời đồn của thiên hạ sai đúng ra sao, tôi mới hỏi nàng:
-Hai vợ chồng mi thuở yêu nhau cũng nổi tiếng lắm hả? Thị cười hì hì mà
bảo với tôi rằng:
- Nổi tiếng thì không nhưng sủi tăm
thì có đấy.
- Sủi tăm là sao?
- Chuyện dài lắm, khi nào rảnh tao
sẽ kể cụ thể mi nghe. Giờ thì mi cứ tạm biết một cách vắn tắt rằng: Chúng tao
yêu nhau là phạm luật. Nghĩa là phải trả giá, phải đánh đổi thì mới có được
nhau. Nhưng chàng yêu ngầu lắm, nên xá chi trả giá. Chàng đã tuyên bố xanh rờn
rằng dẫu có cả ngai vàng để đổi lấy tao chàng cũng đổi đấy. Còn tao ý à, thì
tao cũng vứt đi tất cả để có chàng. Mẹ tao khóc hết nước mắt vì tao, mọi người
cười chê chúng tao. Thế thì chẳng sủi tăm thì là gì?
Nhưng thôi mặc kệ cái chuyện nổi
tiếng hay sủi tăm của vợ chồng nhà hắn, trong cái thì quá khứ. Giờ tôi chỉ xin
kể về sự bất bình thường của họ ở cái thì hiện tại này thôi.
Theo tôi biết thì chồng hắn có vẻ
thuộc diện “ râu quặp” chính hiệu. Còn hắn lại có vẻ đỏng đảnh, bà chằn ra phết
đấy. Thế nhưng anh ả bổ sung cho nhau nên họ sống hạnh phúc lắm. Thiếu ăn,
thiếu cả chỗ ở lại phải buôn thúng bán bưng đầy vất vả bấp bênh cũng chẳng có
nghĩa lý gì đối với vợ chồng hắn lúc đang son. Chúng hí húi làm lụng cùng nhau,
giao du cùng nhau khắp chợ này chợ nọ, tối đến lại về ở nhờ trong một căn phòng
con con nơi nhà ngang của người chị họ chồng.
Rồi sau đó chúng sinh con đẻ cái với nhau trong một cái túp lều do chồng
hắn dựng lên. Nó bé đến nỗi không thể bé hơn được. Nghĩa là chỉ kê vừa một
chiếc giường đôi và nhét vừa chiếc xe đạp thống nhất ( của hồi môn) của hắn vào
cái khe nhỏ thừa ra nơi cuối giường, cùng với một lối đi nhỏ xíu nếu hai người
vào ra thì phải né mình tránh nhau. Đồ đạc, quần áo của nhà hắn cũng rất đơn
giản chỉ xếp vào hai cái hòm gỗ kê giáp giường, thay cho bàn viết luôn. Mà cái
túp lều bé tý ấy cũng không đủ lá mía để lợp cho kín. Nên mỗi lần mưa là lại
dột lung tung. Thế nhưng tối nào chúng cũng đàn hát và cười nói râm ran vui như
tết ấy mới lạ chứ. Tuy hàng xóm láng tỏi chẳng bao giờ nghe thấy vợ chồng hắn
to tiếng với nhau mà chỉ thấy anh anh em em ngọt như mía lùi. Nhưng hắn bảo với
tôi là đã có lần hắn tuyên bố bỏ chồng để bế con ra đi rồi kia đấy.
Tôi hỏi hắn: “ Sao lại không bỏ nữa?”
-Thì chồng tao không đồng ý bỏ chứ sao
- Nếu mày cứ quyết tâm thì ông ấy làm sao giữ được?
Hắn tặc lưỡi :” Là khi tức lên tao cũng chỉ dọa thôi ý mà. Nhưng chàng
hoảng thật sự mày ạ. Chàng làm lành, ôm ấp. Tao đẩy ra. Chàng lại sán vào.
Không những thế, chàng còn viết một tờ giấy xin ý kiến của “ nhân dân” (tức là
mấy đứa nhóc nhà tao ) ấy. Chúng đều đồng tình không cho bố mẹ bỏ nhau. Thằng
nhóc nhà tao còn bảo “ nếu bố mẹ bỏ nhau con sẽ đi bụi đời”. Khi chàng chìa tờ
giấy đó ra trước mặt tao thì tao mới tá hỏa lên vội vàng cười nói với các con
rằng bố chỉ đùa thôi mà chứ bố mẹ bỏ nhau làm sao được . Bọn trẻ thở phào, còn
tao thì lườm chàng. Đến tối tao mới bảo: “ Anh lạ thế, chuyện đó mà cũng nói
với các con, không sợ làm chúng tổn thương ư?”
Chàng cười hòa rồi bảo : “ Thì anh sợ em bỏ thật nên mới làm thế chứ”
-Rõ là hú vía. Từ lần đó chẳng bao giờ tao còn dám dọa bỏ chàng nữa, dù
nhiều khi cũng tức đến nổ ruột ra ấy chứ.
Tôi bảo với hắn: “Chỉ có mày đành hanh chứ chồng mày hiền thấy mồ”. Hắn
không phản đối mà chỉ cười trừ thôi.
Tôi lai bảo: Hình như suốt mấy chục năm trời chung sống với mày, tao
thấy lúc nào chàng cũng dứt mực yêu vợ, quý con. Chưa bao giờ thấy chàng tơ tít
với bất kì ai.
Hắn gật đầu xác nhận. Rồi lại nói thêm, thì tao cũng vậy. Cảm tấm tình chàng nên từ khi chung sống với chàng tao chưa làm điều gì thất đạo người vợ(kể cả trong cư xử với gia đình chàng và với chàng). Tao chẳng xinh đẹp gì nhưng cũng ối người tán tỉnh song tao không bao giờ tơ tưởng, chàng màng với bất kì ai. Có lúc chàng nổi nóng vô lý, tao bực và tủi thân lắm nhưng vẫn cứ yêu chàng. Thậm chí khi gặp lại người xưa, dù có xao lòng chút đỉnh, tao vẫn giữ được mình và tự thấy không ai bằng chàng trong trái tim tao được. Tao chắc chắn một điều rằng bấy lâu nay chàng cũng đối xử với tao như thế. Nhưng bây giờ thì khác rồi mày ơi.
Nếu trước kia cả trong ý nghĩ chàng cũng không tơ tưởng đến ai thì bây giờ cũng
đang mơ màng ra phết đấy”
-Giờ sắp xuống lỗ rồi còn mơ màng cái nỗi gì? Mày chỉ giỏi đa nghi và
giàu trí tưởng tượng.
- Tao không tưởng tượng đâu, thật đấy.
Tôi bĩu môi tỏ vẻ không tin. Hắn
liền phân tích và chứng minh rất hùng hồn đúng như cái bệnh nghề nghiệp của hắn
xưa nay vốn thế
Nếu xã hội cứ yên bình, thuần phác như xưa, thì chồng tao chẳng bao giờ
tơ tưởng đến bóng hồng nào. Nhưng bây giờ khác rồi. Thiên hạ bồ bịch nhan nhản
ra đấy. Nhiều người còn coi chuyện có bồ là giỏi, là oai nữa ấy chứ. Cho nên họ
cứ cặp được với ai là khoe toáng cả lên, ra chiều hãnh diện lắm. Mấy ông bạn
của chồng tao cũng thế. Ban đầu chồng tao nghe họ nói thì chỉ mủm mỉm cười và
tỏ vẻ coi thường cái thú vui vớ vẩn đó. Rồi họ rủ rê. Chồng tao vẫn không theo.
Có khi chàng còn thủng thẳng nửa đùa nửa thật mà rằng: “ Các ông thiếu thốn mới
phải thế. Tôi đã có ba trong một rồi còn cần gì nữa” ( Là ý chàng muốn nịnh
tao, coi tao là vợ, là người tình và là hồng nhan tri kỉ ) nữa cơ đấy. Mấy ông
bạn vẫn không buông tha. Cơ chừng họ muốn thử thách chồng tao thì phải. Nên họ
mới khích bác bảo chồng tao là râu quặp, sợ vợ, là khổ thân chẳng biết của ngon
vật lạ trong xã hội bây giờ ra sao. Tao tin tưởng chàng nên cứ mặc cho họ khích
bác. Thậm chí tao còn bảo: “ Đố các anh dụ được nhà em”. Vì thế họ càng ra sức
cám dỗ mày ạ.
Tôi sốt ruột với cách kể lể con cà con kê của hắn nên mới cắt ngang hỏi:
- Nói tóm lại là bây giờ chồng mày đã có bồ rồi chứ gì, là ả nào thế, sao
tao chẳng nghe thấy gì hết?
-
Thì mày cứ từ từ, đi đâu mà nóng vội thế? Có bồ thực thì chưa. Nhưng trong tư
tưởng thì không còn thuần khiết như xưa nữa. Độ rày chàng cũng bắt đầu hay mơ
màng và tơ tưởng đến em này em kia. Thậm chí còn buông lời tán tỉnh có cánh với
nhiều em trên mạng nữa ấy chứ.
- Ối
dào tưởng chuyện gì chứ tán tỉnh mấy em trên mạng thì ảnh hưởng gì đến hòa bình
thế giới? Mày lại mắc tội ghen bóng ghen gió vớ vẩn rồi.
- Ghen
bóng ghen gió là thế nào, ghen thật ấy chứ. Là mày chắc mày cũng không chịu
được đâu. Ai đời cứ vào mạng, thấy các em đáp lại lời tán tỉnh của mình là
chàng thích thú lắm. Cứ cười tủm tỉm suốt. Rồi còn nóng lòng mong mỏi những câu
đáp từ của các nàng nữa mới bực chứ. Thế đã xong đâu. Đôi khi có lời com nào
của các nàng hay hay còn hí hửng mang ra khoe với vợ ra chiều sung sướng, mãn
nguyện lắm cơ . Thử hỏi như thế ai mà chả bực mình?. Tao tức lộn cả ruột lên
rồi nhưng cứ im im xem sao. Chàng vô tâm chẳng biết gì nên vẫn cứ hí ha hí
hửng như thường. Một hôm, tao vào trang blog của chàng, com xong còn chua thêm
lời “chúc chàng nhanh kiếm được bồ nhí.” Được thể, chàng tí tởn viết hẳn một
bài gọi bồ nhí công khai trên mạng nữa cơ.
Càng nghe hắn kể tôi càng thấy buồn cười nhưng
cố nhịn để lắng nghe xem sự thể ra sao. Hắn đang hăng máu nên chẳng chú ý đến
thái độ của tôi, cứ tiếp tục “ mở máy”. Nhân thể, tôi chua thêm vào như kiểu
tạo đà cho câu chuyện của hắn:
-
Thế thơ gọi bồ của chàng ra sao, đọc đi xem nào?. Hắn bảo, thơ thế này và đọc
luôn:
Bồ
nhí là bồ nhí ơi
Ở
đâu thì hú cho tôi biết cùng
Tôi
tìm xứ Tây xứ Đông
Xứ
Nam,
xứ Bắc mà không thấy bồ
Tôi
cười cười và đế vào : Gớm nhỉ? Rồi mày có bảo sao không?
-
Tao
ý à, tao đọc thơ và không nói gì , coi như chàng chỉ viết tếu táo cho vui thôi.
Chàng còn minh họa cho bài thơ đó bằng bức ảnh một người vác loa, loa tướng lên
trông rất ngộ làm tao cũng phì cười và nghĩ rằng, cái thứ tình yêu mà bắc loa
loa lên thế này thì có gì đáng để ý. Nhưng đến khi bồ nhí của chàng mới com vào
bài đó rằng:
Em
là người ấy đây anh
Nhưng
em đành phải ẩn danh thế này
Kẻo
chị nhà biết thì gay
Giỏi
giang anh hãy ra tay kiếm tìm
Hai
ta hú hí êm đềm
Tựa
như tăm cá bóng chim khôn dò
Thì tao đã
thấy ngứa sườn rồi, nhưng vẫn còn im lặng. Thế là chàng lại com tiếp:
Được bà xã bật đèn xanh
Cho nên anh mới phát thanh tìm bồ
Rõ ràng nghe tiếng bồ thưa
Nhưng không định hướng anh dò làm sao
Đất thì thấp, trời thì cao
Đứng đây anh khóc, anh gào vậy thôi
Bây giờ thì
tao không im lặng được nữa, tao mới com vào đó rằng:
Ái
chà chà! Ái chà chà!!!
Em
nào đã đến bỏ bùa chàng đây
Có
gan chiềng mặt ra ngay
Cúi
xin một tiếng ta nay hẹp gì
Ẩn
danh, giấu mặt làm chi
Tốn
công chồng mỗ phải đi dò tìm
Thế là ả
kia lại com rằng:
Em là cô gái làng Lim
Phải duyên em mới đi tìm…chị ơi
Cám ơn chị đã có lời
Hôm nào em sẽ đến chơi thăm nhà
Những lời “
com” đi “ com” lại của kẻ Nặc Danh ấy tao chẳng chấp chi. Nhưng bực nhất là cái
thái độ hào hứng, tí toét của chàng khi đọc được những lời “ com” ấy. Đã thế,
chàng lại còn làm thêm hẳn một bài thơ: “ CHỜ QUAN HỌ” nữa đăng vào blog rằng:
Anh chờ cô gái làng Lim
Một cô quan họ đang tìm đến đây
Biết điều vợ lánh đi ngay
Để anh quan họ cả ngày lẫn đêm
Vốn có máu
yêu thơ, tao đã ghìm cái cục tức xuống tận đáy lòng và nói với chàng :”Anh dùng
từ quan họ sau thật giỏi, thật đa nghĩa. Vừa nói việc hát quan họ thật lại vừa
ám chỉ cái việc “quan họ” ngoài quan họ. Em rất thích”. Đồng thời tao cũng kịp
nói thêm để bộc lộ thái độ của mình: “ Là em nói thích thơ thôi đấy nhé, chứ
nếu quan họ ngoài quan họ thật thì em tùng xẻo”. Những tưởng chàng sẽ bảo rằng: " Ừ thì anh cũng thơ phú cho vui thôi chứ có em rồi anh còn thiết gì những thứ vớ
vẩn đó nữa". Ai ngờ, chàng nói tỉnh queo rằng: “ Nếu nàng ấy đến đây thật thì
anh chỉ quan họ ngoài quan họ thôi chứ có biết hát hò gì đâu mà quan họ thật”.
Tao như phát điên lên, đấm thùm thụp vào ngực chàng. Chàng tưởng tao đùa vừa
cười cười vừa đẩy tay tao ra. Tao ức quá khóc tu tu lên". Lúc bấy giờ chàng mới
hoảng hồn và ôm tao vào lòng rồi dỗ dành: “Anh chỉ nói đùa thôi mà cũng khóc.
Rõ dơ chưa”. Tao vẫn không thôi khóc và đấm chàng. Chàng giữ tay tao rồi xuống giọng dỗ dành: " Em thừa biết là anh không hề yêu ai ngoài em rồi còn gì. Nhưng anh là đàn ông, có buông lời tán tỉnh thật thì cũng chuyện thường thôi. Đằng này anh có tán ai thật đâu, chỉ đùa trên mạng thôi. Mà biết đâu cái ả Nặc Danh kia lại không là mấy ông bạn quỷ sứ của anh. Em không tin anh sao mà còn tức. Nín đi không nhỡ ai nghe thấy khóc họ lại cười cho". Tao cũng thấy êm tai rồi. Nhưng chắc là cái cục tức âm ỉ bấy lâu nay giờ nó bùng ra, nên tao cứ khóc
mãi mà không nín được.
Hắn dừng lại thở, tôi mới hỏi: “Rồi
sao nữa?”
- Còn sao giăng gì nữa, đến giờ tao
vẫn đang tức điên lên
đây này.
Tôi cười
phá lên mà rằng:
“ Bà chằn ơi là bà chằn, chuyện
thế thì có gì đâu mà phải tức. May mà mày chỉ kể với tao, chứ nếu kể với ai
khác thì người ta không chỉ cười cho mà còn nghĩ là mày hâm, mày thần kinh ấy
chứ chẳng đùa đâu”.
Nó vẫn chưa chịu, còn cãi: “ Mày
ở ngoài cuộc nhẽ nào mày chẳng nói thế. Thử trong cuộc như tao xem nào, mày
không lồng lộn lên thì tao bé bằng con kiến”. Tôi chẳng thèm thanh minh với nó
là tôi sẽ không đời nào lại lồng lộn lên như thế, mà chỉ hỏi nó rằng: Thế chồng
mày đã biết người kia là ai chưa?
-
Chưa
-Thế từ lúc ấy chàng có nói gì về cô ẩn danh ấy nữa không?- Không
- Chàng có đối xử lạnh nhạt hay có gì khác trước với mi không?
Hắn mím môi ra chiều hồi tưởng hay chắp nối lại những biểu hiện của
chàng hồi rày thì phải. Một lát hắn lắc đầu và nói: “Tao chưa thấy có gì khác”
-Vậy thì mày tức cái nỗi gì? Giời ạ, giờ tao mới thấy có mày là một đấy.
Ai đời đi tức tối với một người trên mạng, đã chưa từng biết mặt bao giờ lại
còn ẩn danh nữa chứ?! Rồi tôi nhìn hắn và gằn giọng hỏi: Mới chỉ có mấy câu đùa
tếu táo trên mạng cho vui thôi thì nó mất mát cái gì nào?
Nó chẳng nói gì, tôi tiếp luôn: “
Tao cũng ối lần đùa với các chàng trên mạng và chồng tao cũng vậy, tao chẳng
thấy chuyện ấy có ý nghĩa gì chứ đừng nói đến là còn phải ghen tuông nữa. Chịu
mày.” Rồi tôi đưa cho nó cốc nước lọc và bảo: “ Này uống đi cho hạ hỏa bà chằn
ạ”
Cầm cốc nước uống một hơi, chừng
như nó đã nghe ra, hay đã nguội nguội đi chút đỉnh thì phải. Nhưng nó vẫn cứ
nói thêm rằng: “Tao đã quen, mấy chục năm nay chồng tao chỉ có tao thôi, trong
mọi ý nghĩ và hành động chưa bao giờ tơ tưởng đến ai khác, thậm chí có nàng
buông lời cợt nhả, chàng còn đỏ mặt lên và bước đi chứ chẳng đáp lời. Nên bây
giờ thấy chàng tán tỉnh kiểu ấy tao không chịu được”
Tôi bảo với hắn: “Mày học hành tử tế hẳn hoi chẳng lẽ mày không hiểu tâm
lý bọn đàn ông. Chàng nào mà chả thích tơ tít bồ bịch em ún. Chẳng thế thì sao
người xưa lại bảo “ Sông bao nhiêu nước cho vừa/ Trai bao nhiêu vợ cũng chưa
bằng lòng”. Rồi thì: “Đàn ông một trăm lá gan/ Lá ở cùng vợ lá toan cùng người”.
Như chồng mày chỉ tán tỉnh tào lao trên mạng thế thôi là quá nghiêm túc rồi. Mày
còn muốn gì nữa?" Nó bảo: " hiểu thì vẫn hiểu thế nhưng chấp nhận người của mình như thế thì không thể nào"
-Nếu mày vớ phải người như ông này , ông kia thì không biết mày sẽ ra sao?
-Nếu mày vớ phải người như ông này , ông kia thì không biết mày sẽ ra sao?
Hắn gầm gừ : Nếu thế thì tao sẽ bỏ phéng hoặc là tao sẽ tự tử chứ còn
sao nữa?
Thế đấy. Thế thì vợ chồng nhà hắn có đích thị là bất bình thường không
kia chứ? Đúng là không có chuyện gì là không thể xảy ra trong xã hội này thật!
5-6-2014
Song
Thu
Mọi thứ đều có thể xảy ra trên thế giới ảo này đó bạn...
Trả lờiXóaĐúng thế bạn ạ. Cám ơn bạn đã đọc bài và chia sẻ. Chúc bạn an lành
Xóacái ghen là của mấy bà
Trả lờiXóamạng ảo thì cũng đốt nhà như chơi
chẳng qua là chàng '' xả lời''
em ơi chớ tức có xơi được nào
yêu thương thẩm thỉ mời chào
văn chương góp nhặt ngọt ngào mà thôi
một mai ma cũ dứt rồi
đầu thai (làm ) ma khác xả lời tiếp theo
hiiiii...mạng ảo như những bóng ma ám ảnh con người....
" Rằng tôi chút phận đàn bà
XóaGhen tuông thì cũng người ta thường tình"
Lẽ nào các đấng " liền anh"
Lại vô tư để vợ mình đi hoang?
Thôi thì nàng cũng như chàng
Đừng tơ tít nữa kẻo mang buồn về
Cám ơn nhiều nhé NHAMY
Sang thăm và lại sẻ chia cùng mình
Chúc bạn vui khỏe, trẻ xinh
Năm năm, tháng tháng gia đình ấm êm
Ghen với người trên mạng.
Trả lờiXóaCó đấy.
Tán tỉnh chí chóe trên mạng.
Có đấy.
Mơ màng người trên mạng quên cả bạn bè và tình làng nghĩa xóm.
Có đấy.
Cảm hứng dâng tràn vì có bạn bè trên mạng.
Có đấy.
Và mỗi người hãy tự thích nghi và tự điều chỉnh hành vi của mình theo thời, theo thế, phải không chị?
Cuộc sống vốn muôn màu và trên mạng cũng muôn vẻ đúng không em? Vì thế điều rất bình thường, thậm chí không có gì đáng để ý đối với người này nhưng lại vô cùng hệ trọng đối với người kia như hai cô bạn trong câu chuyện trên chẳng hạn.
XóaNếu ai cũng biết "tự thích nghi và tự điều chỉnh hành vi của mình theo thời, theo thế" thì cuộc đời này sẽ yên hàn nhưng liệu có ít thú vị chăng?
Cám ơn em đã thăm và chia sẻ cùng chị.
Ôi thật thú vị với các anh chị Trên 60 rồi. Vẫn vu vơ và ghen tuông thật trẻ trung...
Trả lờiXóaXS rất tán đồng ý kiến của chị Nhật Thành Hồ...
Chúc chị vui nhé!
"Ớt nào mà ớt chả cay" mà em. Cho nên bất kể tuổi tác thế nào người ta đều ghen và đã ghen thì đều muôn hình vạn trạng cả. Có cái ghen ngấm ngầm và thâm hiểm kiểu Hoạn Thư, lại có cái ghen mù quáng kiểu chàng Trương trong truyện cổ tích VN chẳng hạn
XóaCám ơn XS đã đọc và chia sẻ nha. Chúc em vui thật là vui
Rất thời sự,quan hệ trên mạng cần phải đặt vấn đề và soi rõ những tương tác và những hệ quả tất yếu trong cuộc sống hôm nay.Câu chuyên của ST thật ý nghĩa trong lúc này.Chắc mọi người cũng có những suy nghĩ cho mình khi tham gia vào mạng ảo này....
Trả lờiXóaChúc bạn nhiều sức khỏe!
Còn một điều nữa,bạn có lối dẫn chuyện rất cuốn với những"pha trò" rất duyên...
Cám ơn bạn đã sang thăm và có lời động viên ST nha. ST rất vui vì điều đó.
XóaMình thiết nghĩ, nếu mỗi người dù chơi ở bất cứ lĩnh vực nào mà luôn chân thành, đúng mực thì sẽ bền lâu và tốt đẹp cả, đúng không bạn?
Giao lưu trên mạng là đi tìm bạn để chia sẻ giãi bầy. Và thường là nhân một sự kiện nào, một bài viết, một bài thơ, tấm ảnh ...mà ta bàn góp chia sẻ với nhau thôi. Cố nhiên ai cũng có thể góp vốn với chúng bạn bằng khả năng có thể của mình. Nhưng dù ít, dù nhiều cũng làm cho bạn thêm vui.Đó là cái lẽ chung rất đáng khuyến khích.
Trả lờiXóaCòn riêng chuyện "ông Tuân" hay đi "tán gái" trên mạng thì đó là cái "tính xấu" của ông ấy thì ông ấy cũng đã phải "trả giá" rồi. Ai đời suốt ngày suốt đêm đi "tán gái" mà đến khi "vác loa đi gọi bồ" cấm thấy có bồ nào thưa cả. Vô duyên thế thì tay không là cái chắc. Thỉnh thoảng bốc hứng hắn cũng tham gia tụ vạ với cánh "mày râu". Người ta thì "bồ lớn" "bồ bé" anh anh em em tíu tít cả. Riêng hắn vẫn chỉ trơ thân cụ "mỗi mình". Hỏi hắn thì hắn bảo: "Chỉ có mỗi một cái bồ sứt cạp còn phải để ở nhà đựng thóc".
Chỉ có vợ hắn thì quá đứng đắn và hay ghen. Nhưng hắn có cấm thị đâu. Thị thích đứng đắn thì thị cứ đứng đắn. Thị thích hay ghen thì thị cứ hay ghen. Nhưng với hắn thì "bản tính nan di". Cái tính hay "lẳng lơ", bông pha trên mạng thì hắn không bỏ được.Ai yêu thì yêu, ai ghét thì ghét, vợ ghen thì ghen. Hắn vẫn chỉ có vậy.
Đỗ Đình là Đỗ Đình ơi
XóaDẫu chết thì cái nết ngươi không chừa
Thôi ta cũng bỏ qua cho
Xí xa xí xớn tha hồ trên mang (mạng)
Dẫu là chỉ mạng ảo thôi
Trả lờiXóaCó người yêu thật như đời - khác chi
Cùng nhau đắm đuối mê si
Đêm ngày chát chít ít khi chịu rời
Ngoại tình trên mạng chưa thôi
Hẹn nhau khách sạn, hay nơi an toàn
Lao vào những cuộc truy hoan
Hoa chê liễu chán cho tan nát đời
Chơi cho đến thế thì thôi
Hỏi chồng hay vợ ai người không ghen?
Còn bao điều nữa không tên
Buồn vui, tốt xáu, lụy phiền, khen chê...
Liệu ta điều chỉnh, thích nghi
Theo thời theo thế hành vi của mình?...
He hee... Biết điều chỉnh và vận dụng thế nào được Song Thu nhỉ? Qua thăm ST đọc được bài viết hay và còn biết ST đóng thêm vai chị Thanh Tâm đi tư vấn hòa giải cho bạn nữa. Anh viết đôi lời góp vui. Chúc ST cùng gia đình luôn khỏe vui và hạnh phúc an lành nhé!...
" Đã mang lấy một chữ tình
XóaKhư khư mình lại buộc mình vào trong
Vậy nên những chốn thong dong
Ở không yên ổn ngồi không vững vàng
Ma đưa lối quỷ đưa đường
Lại tìm những chốn đoạn trường mà đi" ( Kiều- Nguyễn Du)
Mặc đời đàm tiếu khen chê
Thì con người ấy ra gì nữa đâu
Nếu còn biết sống vì nhau
Buồn vui san sẻ, tủi sầu chia đôi
Ấm êm trên mạng ngoài đời
Ta cùng mang đến niềm vui cho người
Em thiệt là vui được anh QT chia sẻ bằng một bài thơ chí lý chí tình.
Cám ơn anh rất nhiều. Cuối tuần vui nha anh
Thật chi tiết rỏ ràng, đúng như câu "mọi chuyện đều có thể". sang đọc và suy ngẩm chị ạ, chúc chị vui vẻ an lành mãi
Trả lờiXóaĐời và mạng ảo cũng đều giống nhau thôi Mẫn nhỉ. Mọi chuyện đều có thể xảy ra mà. Nhưng có lẽ thế mới phong phú và thú vị đúng không em?
XóaChỉ có NHAMY là tỏ ra một con người hiện đại. Còn lại ít nhiều đều hơi bị nhà quê
Trả lờiXóaTrong mỗi chúng ta nói chung và các bạn của Song Thu ở đây nói riêng đều có một phần nhà quê mà. Bởi họ đều xuất thân từ những miền quê, đều từng một nắng hai sương nơi quê nhà yêu dấu đó. Em và anh cũng thế đó thôi. Cho nên dấu quê sẽ in đậm mãi trong tâm hồn họ, dù sau này họ có rời quê ra phố hay sang ngoại quốc cũng vậy thôi
XóaXét cho cùng thì cái gì cũng có thể xẩy ra .Vì đó là nhu cầu của cuộc sống.Chỉ hơn nhau biết kiềm chế hay không ,biết tự điều chỉnh mihf hay không mà thôi
XóaChúc em ngủ ngon ST nhé
em rất đồng ý với ý kiến của anh ND, thật chí tình ạ
Xóachúc chị và gđ an vui và HP ạ
Xóa- Với anh ND:
Dạ! Em chào anh Ngọc Dũng ạ.
Em thiết nghĩ, cảm mến một ai đó dẫu là ở ngoài đời hay trên mạng cũng là lẽ thường và rất tự nhiên thôi đúng không anh? Có khi ta quý mến người nào đó vì gia cảnh tương đồng, vì chút năng lực, tính dí dỏm hóm hỉnh hay sự chân thành hồn hậu v v...& v v.... Đó là những tình cảm tốt đẹp đáng trân trọng.
Những lời com trên mạng hay những lời nó ngoài đời có chút tán tỉnh, bông pha, hài hước, tếu táo cũng không sao. Nó chỉ tăng thêm gia vị cho cuộc sống thôi mà. Ghen quá đáng như cô bạn trong câu chuyện trên thật cũng không nên anh nhỉ?
Nhưng cuộc đời mà. Biết làm sao, có người thế này và cũng có người thế khác. Mình cứ sống như mình thôi anh ạ. Bởi vì thật khó mà vừa lòng mọi người được. Nhưng em tin rằng cứ trong sáng, vô tư và chân thành thì chắc chắn sẽ được nhiều người trân trọng đúng không anh?
- Với NIỀM TIN:
Chị cũng muốn nói với em những điều như chị đã nói ở trên. Chúc em những ngày cuối tuần thiệt vui vẻ, hạnh phúc nha
Bạn thân mến. Thế giớ ảo có muôn vàn sự dối trá. Ít khi họ sống thật nhưng trong ngàn sự giả dối ấy còn có một tấm chân tình. Mình sống thật với lòng mình sẽ nhận được điều tốt lành .
Trả lờiXóaBiết đâu có được duyên may
Gặp người tri kỷ nơi này thì sao.
Chúc bạn chủ nhật vui vẻ và hạnh phúc bạn nhé.
Cám ơn đóa Sen trong giếng Ngọc nha. Mình vui khi được bạn ghé thăm thường xuyên và chia sẻ cùng mình qua những bài viết.
XóaTheo mình nghĩ thì ở đâu cũng tồn tại cả sự chân thành và sự dối trá. Nhưng có lẽ ở trên mạng sự dối trá sẽ nhiều hơn chăng? Thật khó mà nói cho chắc chắn được. Nhưng mình vẫn tin rằng mỗi chúng ta đều có độ nhạy cảm nhất định để cảm nhận được sự chân thành hay dối trá trong các bài viết hay trong những lời com ( cố nhiên không phải là tất cả). Mình là người hầu như chưa bị cá nhân nào lọc lừa, dối trá đến mức tai hại cho bản thân. Vì thế mình luôn tin vào những điều tốt đẹp cả trong đời cũng như trên mạng bạn à.
Chúc bạn ngày cuối tuần nhiều niềm vui và đong đầy hạnh phúc
Hôm qua cháy nhà hàng xóm
XóaNhà gần thành vạ lây !
Nhà hàng xóm đâu có cháy
XóaSao nhà gần lại vạ lây?
Chỉ tại người hay suy nghĩ
Nên nhiều khi hóa lo vay